Một buổi sáng, khi đang vận dụng cách thổ nạp của Mạnh Phi,Giang Phong đột nhiên cảm giác có một luồng khí vô hình tự động theo kì kinhbát mạch vận động không ngừng nghỉ trong cơ thể, vì đó Giang Phong không cần cốgắng dùng niệm áp chế luống khí nữa; mà mỗi lần khi hít thở thì nó tự động luânchuyển không ngừng. Cậu đem chuyện này nói lại với Mạnh Phi, chỉ thấy Mạnh Phicười nhẹ: "Hà hà, vậy là xem như nội công của Phong nhi đã có chút thành tựu,cũng thật là nhanh quá mà. Thứ Bách hương vương tửu kia quả là tiên tửu."
Họ Trần nói rồi vô cùng cao hứng lại đem cách vận khí, dẫn độngvà điều khiển luồng khí đó nhất loạt đem giảng giải cho Giang Phong. Cuối cùngthì ngày Mạnh Phi có thể chân chính đem tuyệt học độc đáo nhất của mình là bộpháp Hồ điệp xuyên hoa truyền lại cho Giang Phong.
Ngày hôm sau, Mạnh Phi kêu Giang Phong lại và nói:"Phong nhi. Cháu còn nhớ năm xưa từng muốn học cách di chuyển của thúcthuc không?"
Giang Phong nghe Mạnh Phi nói thế, nhớ lại lần gặp gỡ hômnào ở Thanh Minh Các năm xưa, nhất thời trong lòng vô cùng buồn bã, cậu chỉ nhẹgật đầu. Mạnh Phi thấy biểu tình như thế của Giang Phong cũng không tiện nóinhiều, chỉ điềm tĩnh: "Thúc đã suy nghĩ rất nhiều. Kể từ bây giờ Trần thúcsẽ đem bộ pháp đó truyền lại cho cháu.”
Giang Phong nghe vậy thì trố mắt ngạc nhiên, vui mừng và xúcđộng vô cùng, song chợt nghĩ lại điều gì, người run run: "Không phải...không phải thúc đã có lời hứa với vị tiền bối gì gì đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao/31146/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.