Cô ta nói xong, đôi chân trần nhún nhảy, dải lụa tím theotay cô quăng về phía trước, bóng tím phất phơ theo đường cửa sổ mất dạng. MạnhPhi nhìn theo bóng Ngũ Độc tiên tử thở dài, nào ngờ thấy Giang Phong giật ốngtay áo: "Trần thúc! Thúc nhìn kìa."
Theo hướng chỉ của Giang Phong, bất chợt Mạnh Phi giật mình,rõ thật là "Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí”, vừa thoát khỏi tay mộtTiêu Bích ma quái thì lần này lại dính đến mấy tên này. Chỉ thấy có sáu ngườicùng mặc thanh y, người nào người nấy ốm như cây sậy, dáng cao lêu nghêu vẻ rấthoạt kê, nhất loạt cùng tiến về phía Triều Mục Giang đứng thành hàng. Thoáng chốcMạnh Phi nhận ra mấy kẻ mới đến đó là anh em một nhà hiệu xưng Giang Nam lụcquái. Sáu người bọn họ võ công cao cường, tham lam hiếu sát, hành sự thủ đoạntàn nhẫn. Chỉ có điều Mạnh Phi vẫn lấy làm lạ, không hiểu sao lần này lại đứngvề phía quan binh. Chỉ e lần này lành ít dữ nhiều.
Mạnh Phi nghĩ đến đây thở dài, nhẹ giọng nói với Triệu Vũ:"Mấy người mới đến để truy bắt đệ. E rằng lần này có ít nhiều hung hiểm.Mong huynh và Phong nhi hãy về trước. Sau này đệ nhất thiết sẽ tìm đượchuynh!"
Triệu Vũ còn chưa kịp trả lời thì bất chợt Triều Mục Giangcười nham hiểm: "Còn về được sao. Hà hà.... truy phạm phải bắt một lượt,quyết không cho tên nào lọt lưới."
Mạnh Phi nghe thế run run, giật giọng quát: "Triều MụcGiang ngươi nói gì. Nói lại cho ta nghe thử?"
Kinh qua một thân bản lĩnh của Trần Mạnh Phi song lúc nàyTriều Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao/31140/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.