Một màn này để mọi người không lạnh mà run, ai nấy đều lặng lẽ lùi về sau mấy bước để giữ khoảng cách an toàn.
Trần Vũ vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một thanh hạ phẩm pháp khí Huyền Linh Kiếm nắm chặt trong tay.
Hai con ngươi của hắn không ngừng chuyển động, hết ngó bên trái lại nhìn về bên phải, tùy thời đều có thể xuất thủ.
Sắc mặt của ba người Đỗ Trạch, Hoắc tiền bối và Tần tiền bối đều âm trầm, hiển nhiên không nghĩ cục diện lại thay đổi đến mức này.
Ban đầu bọn họ đã cố gắng tránh né mấy gốc cây này, nhưng ai ngờ bọn chúng lại tự mò tới.
"Oành!"
Âm thanh phá vỡ mặt đất vang lên, tiếp sau đó mọi người liền nghe thấy một tiếng kinh hãi:
"A... cứu mạng... cứu mạng..."
Mọi người giật mình quay đầu nhìn lại, mồ hôi lạnh không hẹn mà ứa ra khắp cả y phục.
Bởi vì trước mặt bọn hắn, gã tu sĩ Ngưng Khí tầng tám kia đang bị tám cái rễ cây quấn lấy.
Mấy cái rễ cây này vô cùng lợi hại, chúng không ngừng siết chặt, khiến kim quang bao bọc bên ngoài nhanh chóng tiêu tán.
"Không tốt, mấy cái rễ cây này có khả năng hấp thu năng lượng của linh phù, cẩn thận một chút."
Hoắc tiền bối nhíu mày, nhẹ vun cánh tay, tám cái rễ cây màu trắng lập tức bị cắt đứt thành nhiều mảnh.
Mà lời nói của Hoắc tiền bối vừa dứt, bên dưới mặt đất bỗng nhiên trồi lên mấy trăm cái xúc tua dài ngoằn ngoèo.
Mấy cái xúc tua này như có linh tính, chúng gia tăng tốc độ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-phi-tien/445821/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.