Ba người kia thấy vậy thì nhìn liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều biết nhất phẩm linh tuyền tốt hơn Tụ Khí Đan rất nhiều. 
Linh tuyền không những giúp tinh thần phấn chấn, mà còn cung cấp linh khí tinh nhuần, không phải đan dược bình thường có thể so sánh. 
Trần Vũ âm thầm hồi hộp, hắn không biết ba người kia có chịu bỏ ra nhiều linh thạch như vậy hay không. 
"Lời của đạo hữu rất đúng, thiên tài địa bảo bực này rất khó tìm, hôm nay may mắn gặp được cơ duyên, sao ta có thể bỏ qua cơ hội lần này?" Dương Tu không nhịn được nữa, nếu để người khác cướp mất thì hắn lỗ to rồi. 
Dương Tu không để hai người Vạn Tiểu Thiến lên tiếng, lập tức cắn răng lấy 150 linh thạch đưa cho Trần Vũ, sau đó cầm hồ lô chia cho mỗi người một cái. 
Trần Vũ ngoài mặt không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại mừng như điên, đây là lần đầu tiên trong đời hắn cầm được nhiều linh thạch như vậy. 
Mua xong ba người kia liền vội vã rời đi, Trần Vũ cũng không muốn ngồi ở đây, tránh cho người khác phát giác ra điểm bất thường. 
Đi vào con hẻm nhỏ, Trần Vũ dừng lại cẩn thận quan sát xung quanh, sau đó rẽ sang một con hẻm khác. 
Rẽ trái rẽ phải năm sáu lần, Trần Vũ phi người chạy vào khu rừng cạnh đó, sau đó đi vòng vòng cả buổi, tìm một chỗ ẩn nấp. 
Đợi đến sáng hôm sau, xác thực không có người theo dõi, hắn mới cẩn thận trở về tiểu viện. 
Nằm trên giường nhìn khối linh thạch đang phát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-phi-tien/445739/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.