Cũng may những lần đó hắn có chút lanh lợi, nhanh chóng tìm chỗ ẩn nấp, đợi qua một thời gian dài mới dám ló đầu đi ra, nên mới tránh được một kiếp. 
Giờ phút này, Trần Vũ hoàn toàn vỡ mộng, tiên nhân cao thượng chuyên cứu thế giúp người đã tan biến đâu mất. 
Cái gì là tiên nhân, quả thật không khác gì phàm nhân, đều có đủ tham sân si trong người. 
Thấy tình cảnh này, Trần Vũ không khỏi hít sâu một hơi. 
Hắn không ngừng nhắc nhở bản thân, nơi mình đi vào chính là thế giới mà trước kia không cách nào tưởng tượng ra. 
Người ở chỗ này, ai cũng có thể dễ dàng tiêu diệt hắn, hắn nhất định phải cẩn thận, không được kết thù với người khác. 
Trần Vũ nhẹ cúi đầu, để cho bản thân thanh tĩnh lại một chút, mặc dù tu tiên giới không giống như tưởng tượng, nhưng hắn không hối hận. 
Sau một hồi suy nghĩ mông lung, Trần Vũ mới cất bước rời khỏi Hóa Nghi Thành. 
Lần này hắn muốn tìm một nơi lý tưởng ở ngoại thành để làm nơi cư trú. 
Tuy nói ngoại thành rất nguy hiểm, nhưng không còn cách nào khác. 
Linh thạch không có, vậy phải ra ngoài sinh sống như những tán tu khác, điều này cũng không có gì kỳ lạ. 
Bất quá, Trần Vũ cũng có chút an tâm, bởi vì những người bị giết đều thân mang trọng bảo, còn hắn lại chẳng có gì quý giá, cho nên không ai thèm chú ý tới. 
Nhìn tới nhìn lui một hồi, Trần Vũ chọn con đường phía đông mà đi, nơi đó vắng vẻ ít người đi lại, đúng là chỗ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-phi-tien/445719/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.