- Đúng!
Quý Mặc công tử khom người.
- Không biết vị tiểu huynh đệ này, lão sư ở chỗ nào, cùng ai học thi họa?
Trình phó hội trưởng nhìn về phía Trương Huyền:
- Tại hạ đại sư tông sư thi họa của mười ba vương quốc xung quanh, đều có chút giao tình. Nói ra có thể có quen biết từ trước!
- Chỉ là có chút hứng thú đối với thi họa, cũng không có lão sư!
Trương Huyền nói.
Hiểu biết của hắn đối với thi họa, đều đọc từ sách ra, quả thật không có lão sư.
- Có chút hứng thú? Không có lão sư?
Hai vị phó hội trưởng Trình, Ngô liếc mắt nhìn nhau, mỗi người đều nghi ngờ.
Một đạo thi họa mặc dù chỉ là một trong rất nhiều chức nghiệp không sát đầu, nhưng không có sư môn truyền thừa, muốn học được chân tài thật học, vẫn làm không được.
Chỉ có chút hứng thú, lại dám cùng thi họa sư nhất tinh so tài?
Là không biết thi họa sư lợi hại, hay tự tin hơi quá?
- Thi họa là hứng thú tao nhã tạo ra. Dùng để so đấu, có phần mất phong nhã. Hai vị thật sự có tranh cãi gì, giải quyết riêng là được, không cần thiết so tài tranh đấu!
Có chút do dự, Ngô phó hội trưởng khuyên can.
Thi họa là hành động tao nhã, dùng để so đấu, có phần làm mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3735387/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.