🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lộ quản gia ở một bên, lúc này mới biết người trung niên này chính là Bạch y sư giả mạo. Sắc mặt hắn nhăn nhó, góc áo cũng sắp bị xé ra.  

             Cho dù ngươi không biết đặc sứ, trước ngực hắn có huy hiệu độc sư, chung quy phải nhận ra chứ?  

             Độc sư tam tinh, Độc Điện này căn bản không có. Không phải là tổng bộ tới, vậy từ nơi nào xuất hiện?  

             Chú ý một chú, là có thể biết những điều này...  

             Trực tiếp vứt ra một câu "ngươi tính là thứ gì, ta để cho ngươi nói chuyện...  

             Ta nhổ vào, nhổ nhổ nhổ!  

             Trước đó, có lẽ còn có thể kiếm cớ. Lần này, trước mặt mọi người đánh vào mặt, ngay cả đường sống quay về cũng không có!  

             Tuy rằng thời gian tiếp xúc không lâu, nhưng ở Hồng Liên thành, Bạch y sư này rất lợi hại, rất có chừng mực. Thế nào đến nơi này, hắn lại liều lĩnh như thế?  

             Ngươi làm như vậy, không chỉ làm hại bản thân mình, làm không tốt lão gia cũng sẽ vì vậy mà chết. Ngay cả ta, cũng sẽ gặp phải tai bay vạ gió.  

             Hai người sắp phát điên. Đồng thời khóe miệng đám người Liêu Huân cũng giật một cái.  

             Đã thấy kẻ kiêu ngạo, chưa thấy qua kẻ nào lớn lối như vậy!  

             Một người giả mạo, nói chuyện đối với đặc sứ chân chính như vậy, đây cũng không phải là gan lớn!  

             Quả thực chính là... đâm đầu vào chỗ chết!  

             Hơn nữa còn là loại chết rất thảm này.  

             - Tự làm bậy, không thể sống!  

             - Vậy tốt rồi. Không cần chúng ta ra tay, đặc sứ sẽ giúp chúng ta giải quyết!  

             Hai phó điện chủ còn lại đều lộ ra biểu tình nhìn có chút hả hê.  

             Giả mạo đặc sứ, còn hù dọa bọn họ. Suy nghĩ một chút cũng cảm thấy sỉ nhục, hận không thể rút gân rút tủy, cố gắng dạy dỗ một trận.  

             Hiện tại xem ra, chắc hẳn cũng không tới phiên bọn họ ra tay.  

             - Ngươi nói cái gì?  

             Quả nhiên, lửa giận của đặc sứ thoáng chút dâng lên. Khí tức cường đại xông thẳng lên trời, đè ép mọi người khó thở nổi.  

             Chí Tôn cảnh!  

             Giống như đã suy đoán, vị đặc sứ này, không ngờ là cường giả Chí Tôn cảnh!  

             Võ giả Chí Tôn, trời đất bao la duy nhất mình ta độc tôn, lực lượng vượt quá vạn đỉnh, có lực lượng phá hủy thành trì, hủy diệt sơn xuyên.  

             Lúc này hắn còn tức giận, thiên địa nổ lớn, lực lượng tinh thuần, giống như sóng lớn, khiến người ta một loại cảm giác đối mặt với thiên uy, không thể phản kháng.  

             Đám người Liêu Huân co cổ lại, thân thể không nhịn được lui về phía sau.  

             Đại dược vương càng biến sắc, lui lại thành một đống.  

             Quá kinh khủng.  

             Cho dù Tông Sư đỉnh phong gặp phải, cũng hoàn toàn không có chút năng lực phản kháng.  

             Ở thời điểm bọn họ cảm thấy người giả mạo trước mắt này tất nhiên bị khí thế ép buộc, lộ ra manh mối, lại thấy lông mày hắn nâng lên, vẻ mặt không vui.  

             - Làm càn!  

             Hét lớn một tiếng, Trương Huyền vung tay lên:   

             - Thứ không biết chết sống, dám động thủ với ta? Ai cho ngươi lá gan này?  

             - A...  

             Đại dược vương co giật.  

             Không vui, ngươi không vui cái lông!  

             Còn thứ không biết chết sống...  

             Đại ca, ngươi đến cùng lấy đâu ra tự tin như vậy?  

             Đã bị lộ, giả vờ tiếp nữa, người ta thật sự sẽ đánh chết ngươi...  

             Tuy rằng không nhìn ra thực lực thật sự của vị Bạch y sư này, trải qua những ngày chung đụng này, hắn đoán cũng khoảng Tông Sư, không có khả năng cao hơn so với Tông Sư đỉnh phong hắn.  

             Đối mặt với vị đặc sứ này, ta cũng không phản kháng được, ngươi còn giả vờ cái gì?  

             ...  

             - Rất tốt, một kẻ giả mạo, dám nói với ta như thế. Ta thật sự xem như đã mở rộng tầm mắt. Nếu đã không biết sống chết, ta hiện tại sẽ giết ngươi!  

             Không nghĩ tới hắn phát khí tức ra ngoài, đối phương chẳng những không khiếp sợ, còn mắng hắn đâm đầu vào chỗ chết, đặc sứ cũng cảm thấy sắp phát điên rồi. Trong mắt hắn có sát cơ dâng lên.  

             Tổng bộ chỉ phái một mình hắn qua, không phải giả chính là cái gì?  

             Một kẻ giả mạo, dám lớn tiếng quát mình. Thật không biết là đầu óc có vấn đề, hay trái tim người này thật sự quá lớn!  

             Thân thể hắn thoáng lắc một cái, toàn thân nhanh như tia chớp lao vọt về phía trước, năm ngón tay mở ra, tản ra lực lượng cường đại, lập tức bao phủ về phía Trương Huyền.  

             Chí Tôn cảnh còn được gọi là vạn đỉnh cảnh, lực lượng vượt quá vạn đỉnh. Vừa ra tay lại cho thấy thực lực chân chính giống như sóng triều ép xuống, không có chỗ trốn. Cho dù là một ngọn núi nhỏ cũng có thể dễ dàng nổ thành bụi phấn.  

             Bị lực lượng này áp chế, tu vi thấp, toàn thân cứng đờ, muốn thi triển võ kỹ, cũng rất khó hoàn thành.  

             Chân khí thiên đạo của Trương Huyền tinh thuần, rất ít bị loại áp chế này. Chỉ có điều hắn chỉ là nửa bước Tông Sư, chênh lệch cùng Chí Tôn cảnh thật sự quá lớn, căn bản không thể so sánh nổi!  

             Tuy rằng có thể chiến đấu vượt cấp, cũng chỉ giới hạn ở Tông Sư sơ kỳ. Hai người khác biệt một trời một vực. Hắn muốn phản kháng, cũng không phản kháng được. Tối đa chỉ có thể dựa thân pháp thiên đạo, tránh thoát được một đòn tất sát.  

             Cảm nhận được áp lực trên người, trong đầu nhanh chóng xoay tròn, trên mặt không chút dao động sợ hãi, trong lòng Trương Huyền lại sốt ruột không gì so bằng.  

             Vừa rồi hắn đã đoán ra đối phương có thể là đặc sứ chân chính. Chỉ có điều, lúc này hắn đã không thể lùi bước. Bằng không, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ai cũng cứu không được.  

             Ngươi không phải là kiêu ngạo sao?  

             Lại càng kiêu ngạo hơn so với ngươi.  

             Chỉ có như vậy, mới có khả năng hù dọa được đối phương, khiến cho hắn ném chuột sợ vỡ bình.  

             Ai biết người này căn bản không rút lui, trực tiếp động thủ, khiến cho hắn trái lại rơi vào bị động.  

             - Khuyết điểm!  

             Biết cho dù muốn chạy trốn, cũng chỉ có thể tránh thoát một hai chiêu. Thể lực tiêu hao hết, cũng không có cách nào chạy thoát thân từ trong tay cường giả Chí Tôn cảnh. Hắn vội vàng khai thông với Thiên Đạo Đồ Thư Quán.  

             Một quyển sách xuất hiện ở trước mắt hắn.  

             Nhìn thấy được nội dung, tâm tình khẩn trương của Trương Huyền ổn định lại. Ban đầu, bóng người muốn thi triển thân pháp thiên đạo chạy trốn, cũng ngừng lại. Trong nháy mắt hắn vững như núi thái sơn, giọng điệu lạnh lùng lập tức vang lên.  

             - Cổ Mục, ngươi dám động thủ với ta, là muốn cả nhà bị diệt sạch sao?  

             Vù!  

             - Ngươi...  

             Vừa nghe nói như thế, đặc sứ vốn không hề bận tâm, thần sắc sửng sốt, lực lượng đang vọt tới trước, lại cứng rắn ngừng lại:   

             - Ngươi là ai? Làm sao lại biết tên của ta?  

             Hắn nhận được mệnh lệnh của tổng bộ, một đường từ phía xa chạy tới, chưa bao giờ nói ra tên.  

             Trước khi nhận được mệnh lệnh, hắn vẫn bế quan tu luyện. Ngoại trừ người qua sát hạch hắn, cùng với vài bằng hữu, cơ bản hắn không nhận ra được ai. Dựa theo đạo lý, loại địa phương thâm sơn cùng cốc này càng không thể nào có người biết. Người trước mắt này lại mở miệng nói ra tên của hắn. Hắn không nhịn được trong lòng cảm thấy vô cùng kỳ quái.  

             Đương nhiên, tuy rằng dừng lại, lực lượng lại có thể khống chế. Đối phương chỉ cần nói bậy, tuyệt đối lực lượng sẽ điên cuồng phun ra, giết chết hắn.  

             Thấy hắn dừng lại, Trương Huyền biết mình thành công, thở phào nhẹ nhõm.  

             Mọi người có tâm lý hiếu kỳ. Cho dù tức giận nữa, nghe được người xa lạ đột nhiên gọi ra tên của mình, cũng sẽ nghi ngờ. Chỉ cần nghi ngờ, thông qua tin tức ghi chép trong Đồ Thư Quán, hắn lại có biện pháp, nói cho đối phương không dám động thủ.  

             Chắp hai tay ở sau lưng, trên mặt Trương Huyền không chút dao động sợ hãi, dáng người cao ngất giống như thanh thương. Hình như áp lực và lửa giận của đối phương, không tạo thành bất kỳ sợ hãi đối với hắn.  

             - Hiên Viên Phong Hào vương quốc phân bộ, vị độc sư tam tinh sát hạch thành công thứ mười bốn, từ khi đạt được tam tinh, đến tam tinh đỉnh phong, chỉ dùng thời gian ngắn ngủi năm năm, được khen là thiên tài siêu cấp hiếm có trong toàn bộ phân bộ!  

             - Trời sinh có hứng thú đối với độc. Mười bốn tuổi sát hạch độc sư học đồ thành công, điều chế Huyên Nhiệt Tán, giết cả nhà kẻ thù ba trăm mười bốn người bằng thuốc độc. Mười bảy tuổi trở thành độc sư chính thức, nghiên cứu chế tạo Phá Hồn Phấn, thành công độc chết một vị cường giả Tông Sư cảnh sơ kỳ. Hai mươi sáu tuổi, sát hạch độc sư nhị tinh thành công, kết hợp với Nhuyễn Cốt Hương, độc chết một con man thú Tông Sư đỉnh phong...  

             - Thời điểm ba mươi lăm tuổi, bái nhập Bách Biến độc sư môn hạ Lăng Hoành. Năm nay vừa vặn bốn mươi bốn tuổi, sử dụng độc mạnh mẽ. Hiên Viên phân bộ, gần như không người nào có thể vượt qua ngươi... Lần này tổng bộ ra lệnh cho ngươi qua đây, phong làm đặc sứ, thật ra chính là muốn rèn luyện một chút, để tiếp nhận điện chủ phân bộ tiếp theo!  

             - Những điều này...  

             Trương Huyền dừng lại một chút, khẽ cười, nhìn đặc sứ trước mắt:   

             - Không biết ta nói có thể chính xác hay không?  

             - Ngươi... Rốt cuộc là ai?  

             Đặc sứ Cổ Mục hai mắt nheo lại.  

             Việc này, trừ khi là người thân cận nhất, gần như không người nào biết. Nhất là tổng bộ ra lệnh, đối phương mở miệng nói ra, đối với hắn rõ như lòng bàn tay...  

             Rốt cuộc là ai?  

             Trong số những người hắn quen biết, không có một người nào có bộ dạng này.  

             Nói cách khác, người trước mắt này, căn bản cũng không quen, làm sao có thể nói cặn kẽ chuyện của hắn như vậy?  

             Không để ý tới câu hỏi của đối phương, Trương Huyền khẽ cười, tiếp tục nói:   

             - Ngươi một lòng muốn trùng kích độc sư tứ tinh, thậm chí không tiếc lấy thân thử độc. Người khác đều nghĩ rằng ngươi nhiệt tình yêu thương đối với độc sư, nguyện ý dâng ra sinh mạng, bội phục không thôi. Trên thực tế ngươi lại dự định báo thù giúp thê tử đã chết!  

             - Bởi vì kẻ thù của ngươi, là... một vị độc sư tứ tinh, thủ đoạn sử dụng độc cao hơn ngươi. Không đạt được loại cấp bậc như vậy, ngươi lại không thể giết chết hắn!  

             - Ngươi, ngươi...  

             Sắc mặt Cổ Mục trắng nhợt, đồng tử co lại, thần sắc toàn thân giống như gặp quỷ.  

             Đối phương nói không sai.  

             Cho tới nay, hắn liều mạng tu luyện, liều mạng nghiên cứu độc dược mới, thậm chí không tiếc lấy thân thử độc, mục đích chính là để báo thù!  

             Chỉ có điều, chuyện này là bí mật hắn che giấu ở trong lòng, căn bản chưa từng nói qua, cũng không dám nói ra.  

             Dù sao, mỗi một vị độc sư đều là tài nguyên quan trọng của Độc Điện. Nếu như biết rằng hắn dự định độc chết một vị độc sư tứ tinh, nhất định sẽ có người khuyên can.  

             Cho nên, chuyện này vẫn là bí mật của hắn, không người nào biết. Người xa lạ trước mắt cái này lại mở miệng nói ra. Bảo hắn làm sao không kinh ngạc, hoảng sợ được?  

             - Tu vi của ngươi bây giờ là Chí Tôn đỉnh phong. Muốn trở thành độc sư tứ tinh, lại phải trùng kích cảnh giới cao hơn. Vì đạt được điều này, mỗi ngày ngươi nhai Thanh Xà Thảo, thoa lên thần môn huyệt, muốn tăng tiềm lực. Sử dụng Thực Cốt Phấn bôi loạn ở thần hồn huyệt, muốn tăng mức độ tâm cảnh. Kịch độc kích thích, tuy rằng lực lượng, tâm cảnh đều tăng, đáng tiếc, lại tiêu hao sinh mạng hầu như không còn. Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi đã dầu hết đèn tắt, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết!  

             Đi dạo một vòng qua đối phương, Trương Huyền thở dài một tiếng.  

             Đối phương công kích đối với hắn, thi triển võ kỹ, cũng hình thành sách. Trong sách ghi chép chỗ thiếu hụt trên người đối phương, quả thực giống như cái sàng, khắp nơi đều có, chừng hơn một trăm chỗ!  

             Đường đường độc sư tam tinh đỉnh phong, người ngoài thoạt nhìn phong cảnh vô hạn, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành điện chủ mới. Trên thực tế thân thể lại đạt tới cực hạn, bất cứ lúc nào cũng có thể chết.  

             Dựa theo loại tình huống này, có khả năng ngay cả ba năm cũng không sống nổi.  

             Bịch bịch bịch bịch!  

             Lui về phía sau mấy bước, sắc mặt Cổ Mục trắng bệch.  

             Đối phương nói không có bất kỳ sai lầm nào. Hiện tại hắn chính là dùng tính mạng để nâng cao thực lực. Bởi vì không làm như vậy, cho dù hắn chết, cũng không đạt được độc sư tứ tinh. Không có loại cấp bậc như vậy, làm thế nào báo thù?  

             - Ta là ai...  

             Trương Huyền ngẩng đầu lên, ánh mắt xa xăm, nhìn về nơi xa:   

             - Ngươi đương nhiên không biết ta là ai. Bởi vì... Sư phụ của ngươi, cũng phải gọi ta một tiếng...  

             - Sư thúc!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.