- Đại sư huynh của danh sư?
Không nghe giải thích còn tốt, vừa nghe xong hắn càng cảm thấy khó hiểu. Cả người hắn co giật như lên cơn động kinh.
Là một học sinh của danh sư, hắn hiểu rõ danh sư có địa vị cao bao nhiêu.
Ngay cả Quốc vương bệ hạ của Thiên Huyền vương quốc cũng không dám có hành động bất kính trước mặt họ.
Một câu có thể đồ thành, một lời có thể diệt quốc.
Đây chính là danh sư!
Đại sư huynh của danh sư?
Có lầm hay không?
Lúc nào Thiên Huyền vương quốc lại xuất hiện một nhân trâu bò như vậy rồi?
Trong nháy mắt đó, hắn đã vô thức nhận định người vừa nói đến và Trương Huyền hắn biết không phải là cùng một người.
Đó là một phế vật, còn đây là Đại sư huynh của danh sư, sao có thể so sánh được?
Trong lòng suy nghĩ lung tung, hắn tiếp tục đi theo mọi người tiến vào Hồng Thiên học viện.
Điều đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt hắn là một đám đông khổng lồ, người nào cũng cầm giấy bút, vẻ mặt hào hứng đi đến tỷ thí đài.
- Đây là. . . độc hành hiệp nổi danh Vương quốc, Thương Tùng kiếm khách Bạch Tùng? Dám cười thiên hạ đao khách Chu Hoằng Nghị? Một đao chấn càn khôn Triệu lão gia tử? Độc tí chấn bát phương Diệp Thiên Hùng? Ngươi chắc chắn. . . Những người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3727442/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.