Tìm nửa ngày, hắn bất đắc dĩ phát hiện, trong thư viện không hề xuất hiện thêm bất kỳ quyển sách nào.
- Chẳng lẽ lại lãng phí sách vàng vô ích rồi?
Trương Huyền cảm thấy lúng túng.
Nếu đúng thật là như vậy, hắn cũng chỉ có thể khóc.
Không nói tác dụng khác, chỉ riêng việc chuyển đổi tri thức trong thư viện thành của bản thân đã rất lợi hại. Bởi vì hắn đang có toàn bộ sách trong Vương quốc Tàng thư khố, nếu như tất cả đều biến thành kiến thức của mình. Dù không phải kiến thức uyên bác gì nhưng lại bao hàm rất nhiều nghề nghiệp, lượng tri thức của hắn sẽ vô cùng khổng lồ.
Vậy mà. . . hắn đã lãng phí vào một việc vô ích!
La gan đau quá!
Không muốn bỏ cuộc, hắn tiếp tục tìm kiếm xung quanh. Tuy nhiên, hắn không thể tìm thấy cái gì gọi là công pháp bí tịch. Trương Huyền đành phải rời khỏi thư viện với tâm trạng buồn bực.
Ý thức vừa đi ra, hắn lập tức nghe được những tiếng thảo luận truyền vào trong tai.
- Ta cảm thấy không phải Trương lão sư đang tu luyện!
- Không phải tu luyện thì là làm gì? Hai mắt nhắm chặt, không hề động đậy. Chẳng lẽ lại ngủ thiếp đi?
- Nếu như là tu luyện, chung quanh phải có linh khí hội tụ, nhưng bây giờ một chút cũng không có!
- Không phải tu luyện, không phải ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3727440/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.