Đương nhiên, Trương Huyền cũng biết điều này là không thể nào.
Là một luyện đan sư, hắn cũng biết dù là loại đan dược lợi hại hơn nữa nhưng nếu dùng nhiều cũng sẽ bị kháng thuốc, chớ nói chi là loại đan dược trực tiếp tăng cao tu vi này.
Trương Huyền giải quyết xong tai hoạ ngầm cho mấy người, triệt để hóa giải mâu thuẫn với Lục Tầm, tất cả đều vui vẻ. Ngay khi lão sư phụ trách đang muốn tuyên bố tân sinh thi đấu chính thức bắt đầu, vô số học sinh đổ xô đến vây quanh Trương Huyền, đôi mắt kích động đỏ ngầu. Họ nhìn chằm chằm Trương Huyền như thể sói đói gặp được đồ ăn.
- Trương lão sư, ta hi vọng có thể trở thành học viên của ngươi, ngươi có thể thu nhận ta không?
- Van cầu ngươi nhận lấy ta đi! Ta không những có thiên phú tốt mà còn biết, trải giường xếp chăn, làm việc nhà. . .
- Ta thực sự rất sùng bái ngươi, dù không thể làm học sinh chính thức, thì làm dự thính cũng được. . .
- Lão sư, nhà ta có tiền, chỉ cần cho ta làm học sinh của ngươi, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
- Tiền tiền… tiền em gái ngươi a! Cút sang một bên! Trương lão sư là người tham tiền người sao ? Nếu đúng. . . Trong nhà của ta cũng có rất nhiều tiền, ta thu làm học sinh đi. . .
Trương Huyền có biểu hiện kinh diễm trong sư giả bình trắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3726577/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.