- Trung thực và tinh thần công bình, hành động phù hợp với đạo đức. Một lão sư phải là người như vậy trước khi họ thực sự có thể nhận được sự tôn trọng và ngưỡng mộ của các sinh viên của họ. Thậm chí, học sinh còn cam nguyện vì họ mà xông pha khói lửa, giành lại danh tiếng và vinh dự cho lão sư, bất kể sinh tử.
Trang Hiền run run bờ môi, khuôn mặt không thể tin được:
- Truyền thuyết nói rằng, tứ tinh danh sư trở lên mới có thể làm được điều đó, hắn. . . hắn. . .
Liên tục nói hai lần "hắn, hắn", nhưng Trang Hiền lại không biết phải nói gì nữa.
Sự tình trước mắt quá rung động, đủ để tất cả các từ ngữ văn vẻ đều mất đi màu sắc tươi sáng của chúng.
- Trương Huyền mới tiếp nhận những học sinh này từ nửa cái tháng trước, hơn nữa, chúng ta cũng đã theo dõi bọn họ mấy ngày. Trong khoảng thời gian này, hắn vắng mặt ít nhất mười ngày. . . Nói cách khác, thời gian ở cùng học sinh cùng lắm chỉ bốn, năm ngày. . . Vậy mà hắn có thể khiến cho học sinh cam tâm bảo vệ danh tiếng vì mình? Chuyện này. . . Làm sao hắn làm được?
Trịnh Phi cũng nuốt nước miếng một cái.
- Các học viên phải tín nhiệm hắn đến mức nào mới có thể sẵn sàng vì lão sư bảo vệ danh dự? Có vẻ như ... chúng ta đã thực sự đánh giá thấp Trương Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3725278/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.