- Đại sư huynh?
Ba đại Danh sư khóe miệng co quắp, đồng thời thân thể lay động.
Biến hóa này cũng quá nhanh đi.
Trước còn muốn thu đối phương là học đồ, kết quả chưa được bao lâu, nhân gia biến thành đại sư huynh của mình.
Gọi một tiểu gia hỏa không đủ hai mươi tuổi là đại sư huynh?
Ba đại Danh sư choáng váng, thế nào nghĩ tới nghĩ lui, đều nghĩ có chút cổ quái đây?
Bất quá, cổ quái ở trên mặt lóe lên tựu biến mất, thay vào đó là vẻ mặt kích động và hưng phấn.
Ý tứ của ‘Dương sư’ là... Nguyện ý thu chúng ta làm đệ tử?
Lưu Lăng phản ứng kịp, kích động đến run rẩy, nếp nhăn đắp cùng một chỗ, thoạt nhìn như đóa cây hoa cúc, có thể chèn chết muỗi trên mặt.
Dương sư để cho bọn họ xưng hô Trương Huyền là đại sư huynh, không phải là gián tiếp nói muốn thu bọn họ là đệ tử sao?
- Đa tạ Dương sư thành toàn!
Trang Hiền, Trịnh Phi trực tiếp hơn, lập tức quỳ mọp xuống đất.
Đối phương dù chưa nói rõ, thái độ lại không phản đối, không nhanh chóng động thủ, vạn nhất không đồng ý, chẳng phải khóc chết?
- Hai người này...
Thấy hai vị lão hữu hành động nhanh như vậy, Lưu Lăng cũng vội vàng quỳ xuống, cúi đầu bái lạy.
Trương Huyền cũng không quay đầu lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3723584/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.