- Thẩm Truy, ngươi cho ta uống cái gì?
Cảm nhận luông nhiệt khô nóng từ trong cơ thể và sự thôi thúc không thể kiểm soát, Thẩm Hồng cũng rốt cục nhận ra có điều không được bình thường, hắn lập tức gầm lên giận giữ.
- Là. . . Xuân dược. . . - Thẩm Truy đành phải nói thật.
- Xuân dược? Bà nội ngươi. . . - Thẩm Hồng lảo đảo muốn ngã.
Từng thấy bẫy cha, lừa mẹ chứ chưa thấy chơi gia gia bao giờ a! Cho ông nội ngươi ăn xuân dược… ta đệch bà ngươi! Ngươi muốn chơi chết ta sao?
Thẩm Hồng cảm thấy phát điên rồi.
- Lão tổ, đừng trách ta. Là Dương sư muốn ta làm như vậy, ta cũng không có biện pháp. . .
Thẩm Truy bệ hạ cũng muốn khóc.
Lúc trước cho lão tổ uống thuốc, suýt chút nữa làm hắn xuống lỗ, từ đó tạo thành bóng ma tâm lý vẫn chưa hết. Lần này lại bị mắng sấp mặt…
Ta trêu ai ghẹo ai a!
Không phải là vì nghĩ cách để kéo dài tuổi thọ cho ngươi sao?
Vì sao cuối cùng ý tốt lại thành ra thế này…
- Dương sư?
Hai mắt Thẩm Hồng phiếm đỏ. Hắn cố đè nén sự thôi thúc trong lòng, quay ra nhìn Trương Huyền cách đó không xa. Chỉ thấy thái độ đối phương thản nhiên, không dính bụi trần. Thẩm Hồng quay đầu lại tát một cái trời giáng vào mặt Thẩm Truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3720764/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.