- Đây là bái thiếp của chúng ta, mong rằng Tôn quản gia giúp đỡ đưa vào. Nếu được Dương sư triệu kiến, huynh đệ chúng ta nhất định sẽ vô cùng cảm kích.
Dường như nhìn ra sự e ngại của Tôn Cường, Lục Tầm mỉm cười, hai tay chắp sau lưng, lộ ra vẻ tự tin.
Từ nhỏ đến lớn, con đường của hắn đều xuôi chèo mát mái, lại thêm những năm này thanh danh vang xa khiến hắn rất có tự tin và phong thái.
Chỉ cần ử trong phạm vi Thiên Huyền vương quốc nhắc đến cái tên "Lục Tầm" này, ai lại không lau mắt ngắm nhìn, lấy lễ đối đãi?
Ngày trước là dựa vào thân phận của phụ thân hắn, Lục Thẩm đại sư là "Đế sư". Mà bây giờ, "Minh tinh giáo sư Lục Tầm" là chính hắn dành được danh hiệu.
- Tốt a!
Gật gật đầu, cần lấy bái thiếp, Tôn Cường không dừng lại quá lâu liền đi vào phủ đệ.
Mặc dù Lục Tầm hiện tại chỉ là minh tinh giáo sư, nhưng tương lai trở thành danh sư ở ngay trong tầm tay. Chuyện giữa các danh sư, một quản gia nho nhỏ như hắn không nên xen vào thì tốt hơn. Tất cả cứ để lão gia tự quyết định.
- Cáo mượn oai hùm, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng!
Thấy tên mập mạp này sau khi nghe tên liền thay đổi thái độ, lập tức đi vào, Vương Siêu hừ lạnh, đầy mặt coi thường.
Tình huống của Tôn Cường, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3720393/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.