Chương trước
Chương sau
- Ây…  

             Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, đám người Âu Dương hội trưởng muốn cười lại không dám cười.  

             Ở trong trong lòng bọn họ, Hồng Vân đó là một đan sư cao cao tại thượng có thực lực siêu cường. Dù cho Thẩm Truy bệ hạ nhìn thấy cũng phải tỏ ra cung kính, không dám khinh nhục mảy may.  

             Hiện tại ngược lại tốt, cả người giống như viên than đen vậy, còn tóc thì dựng đứng lên. Nếu không phải vẫn còn đôi mắt đang chớp chớp, chỉ e mọi người đều sẽ tưởng rằng không phải người sống.  

             Tuy nhiên bọn hắn cũng biết bây giờ không phải lúc cười, vì vậy đồng loạt chuyển ánh mắt tập trung ở trên người Trương Huyền.  

             Họ muốn nghe cách giải quyết của hắn.  

             Chỉ điểm nhị tinh luyện đan sư. . . Đây là điều bọn họ đều không dám nghĩ đến.  

             Bọn hắn cũng muốn nhìn xem, thanh niên ban đầu tỏa sáng ở buổi luận đan có thể tái hiện huy hoàng hay không.  

             Ánh mắt mọi người tập trung vào thanh niên đứng cách đó không xa đang tỏ ra cổ quái:  

             - Ngươi xác định ngươi thực sự là nhị tinh luyện đan sư?  

             - Ngươi có ý tứ gì ? - Hồng Vân đan sư hất ống tay áo lên, có vẻ hơi không vui.  

             - Thanh Hoa Thảo có thuộc tính gì? - Không để ý tới vẻ không cao hứng của hắn, Trương Huyền hỏi.  

             - Thanh Hoa Thảo, toàn thân tái nhợt, tính ấm. - Hồng Vân đan sư trả lời.  

             - Còn Kim Tiền Hoa thì sao?  

             - Kim Tiền Hoa, hai màu vàng bạc, còn có tên khác là Kim Hoa Ngân Diệp, cũng là dược liệu có tính trung hoà.  

             - Hai loại dược liệu này mặc dù đều là dược liệu trung tính, có thể dung hợp được với nhau, nhưng lại phát sinh dị biến, thành thuộc tính cực kỳ nóng nảy. - Trương Huyền nói.  

             - Ta biết điều này. Đan phương Tinh Nguyên đan được truyền thừa từ xưa đều có hai thứ dược liệu này. Nếu thật sự bởi vì bọn chúng dung hợp mà nổ lô, những người khác cũng sẽ nổ. - Hồng Vân đan sư lắc đầu:   

             - Hơn nữa, trình tự ta thêm dược vật không có bất kỳ sai lầm nào. Giữa hai dược liệu này còn được thả một cây Tử Hương Thảo lai trung hòa. Ta cũng nghiêm ngặt dựa theo trình tự, về thời gian cũng không có chút sai lầm nào!  

             Hắn đã chuyên môn tìm hiểu quá trình luyện chế Tinh Nguyên đan của người khác. Mỗi một loại dược liệu, mỗi một bước đều giống như đúc, nhưng kết quả lại có khác biệt rất lớn. Điều này mới khiến hắn nghi hoặc.  

             Nói đến chuyện hai loại dược liệu trung tính dung hợp với nhau sẽ dẫn đến bạo động, hắn cũng biết, đồng thời sớm làm ra dự phòng. Vì vậy không thể nào là nguyên nhân này.  

             - Ta không nói trình tự của ngươi không đúng, cũng không nói hai loại dược liệu có vấn đề! - Trương Huyền thản nhiên nói.  

             - Vậy ngươi có ý gì?  

             Không riêng Hồng Vân đan sư nghi hoặc, những người khác cũng vô cùng kỳ quái.  

             Nếu không phải vấn đề này, vậy thì tại sao a?  

             Tại sao luyện chế rất tốt, nhưng lại dẫn tới nổ lô?  

             Hơn nữa. . . Nếu hai loại thuốc đó không có vấn đề, ngươi hỏi làm cái vẹo gì?  

             Hai tay chắp sau lưng, Trương Huyền không để ý tới sự ngạc nhiên của mọi người. Hắn đi mấy bước vào trước mặt đan lô bị nổ tung. Cách đó không xa, trên mặt đất vừa vặn còn có hai gốc Thanh Hoa Thảo cùng Kim Tiền Hoa không dùng hết.  

             - Thanh Hoa Thảo cùng Kim Tiền Hoa đều tính ấm, sau khi dung hợp sẽ trở nên cuồng bạo. . . Thêm Tử Hương Thảo để trung hoà lập tức có thể giải quyết tai hoạ ngầm này. Tất cả luyện đan sư đều xem đây như chân lý. Nói thật, làm như vậymặc dù đúng là không có sai lầm, nhưng. . . Người khác làm đều chính xác, chỉ ngươi là không được!  

             Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.  

             - Ta không được ? Chẳng lẽ ta còn có cái gì đặc thù ? - Hồng Vân đan sư nhíu lông mày.  

             Ta đường đường chính chính thi đậu nhị tinh luyện đan sư, hơn nữa ở trong đội ngũ này còn có thực lực không thấp, dựa vào cái gì ngươi nói ta không được?  

             - Không sai! Đúng là ngươi rất khác biệt. Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi chưa bao giờ thử sử dụng Tử Hương Thảo làm chủ dược luyện chế dược vật đi! - Trương Huyền nhìn qua.  

             - Ây. . . Ta hơi dị ứng với Tử Hương Thảo nên không thể sử dụng. . . - Hồng Vân đan sư gật đầu.  

             - Kỳ thật không phải dị ứng, mà là chân khí của ngươi và Tử Hương Thảo có thuộc tính tương khắc. . . - Trương Huyền chắp hai tay sau lưng:   

             - Ngươi tu luyện Hồng Viêm Quyết, trời sinh mang hỏa, mà Tử Hương Thảo sinh trưởng ở trong nước, là dược liệu có thuộc tính thủy. Khi dung hợp cùng chân khí sẽ rất dễ hóa giải Thủy thuộc tính bên trong, để dược vật mất đi tác dụng. Người khác luyện chế Tinh Nguyên đan, hiệu quả của Tử Hương Thảo vẫn còn, trong khi đối với ngươi lại không còn tác dụng. Hai loại dược liệu trên đã mất đi dược liệu trung hoà, tự nhiên phát sinh phản ứng, gây nên nổ lô!  

             - Ngươi. . . Làm sao ngươi biết ta tu luyện Hồng Viêm Quyết? - Hồng Vân đan sư sắc mặt trắng nhợt.  

             Hồng Viêm Quyết là công pháp truyền thừa của gia tộc hắn. Từ nhỏ hắn đã tu luyện, trải qua mấy chục năm đến nay, quả thật là Hỏa thuộc tính, chân khí nóng rực khi vận chuyển. Nhưng đây là bí mật của riêng hắn, chưa bao giờ cùng người ngoài nói đến, ngay cả không ít hảo hữu của hắn đều không biết. Gia hỏa này làm sao có thể một hơi nói toạc ra như vậy?  

             - Ngươi không cần phải để ý đến việc vì sao ta biết được. Nếu như không tin, ngươi hãy thử cho Tử Hương Thảo mà ngươi chiết xuất vào Thanh Hoa Thảo, Kim Tiền Hoa, nếu như không bạo tạc, chứng tỏ thuyết pháp của ta là sai lầm. - Trương Huyền cũng không giải thích.  

             Chỉ cần luyện đan, Thiên Đạo thư viện lập tức có thể tạo ra thư tịch. Đừng nói công pháp, ngay cả thiếu hụt của môn công pháp này, nếu hắn thực sự muốn biết đều có thể nói nhất thanh nhị sở, không tính là cái gì.  

             Hồng Vân đan sư nghi ngờ một chút, cuối cùng quyết định làm thử. Hắn lấy ra Thanh Hoa Thảo, Kim Tiền Hoa cùng Tử Hương Thảo đồng thời luyện hóa thành dược dịch, cho ba loại dược dịch dung hợp.  

             Ầm!  

             Quả nhiên, giống như vừa nói, dược dịch lập tức nổ tung.  

             - Cái này. . . - Thân thể Hồng Vân đan sư run rẩy.  

             Hắn đã học tập cách luyện chế Tinh Nguyên đan mấy năm, đến nay vẫn chưa một lần thành công. Hắn vốn cho rằng là do trình tự luyện đan, dược liệu phối hợp có vấn đề, nằm mơ đều không nghĩ đến lại là vì chân khí của hắn hóa giải dược tính Tử Hương Thảo. . .  

             Không phải tai nghe mắt thấy, hắn sẽ không thể tin được là thật.  

             - Liệu có phương pháp giải quyết?  

             Sau khi hết chấn kinh, Hồng Vân đan sư sốt ruột nhìn về phía thanh niên cách đó không xa.  

             Giờ phút này, hắn đã triệt để tâm phục khẩu phục.  

             Lúc đầu hắn định hủy bỏ tư cách của Trương Huyền, nhưng hiện tại loại ý nghĩ này đã không xót lại chút nào.   

             Chỉ thông qua luyện đan đã nhìn ra công pháp mình tu luyện xung đột với dược vật. Kỹ thuật luyện đan như thế nào không biết, nhưng chỉ bằng vào nhãn lực, dù cho bây giờ hắn đi khảo hạch nhị tinh cũng dư xài.  

             - Đường đường nhị tinh luyện đan sư, đã biết nguyên nhân, chẳng lẽ phương pháp giải quyết đơn giản như vậy cũng không tìm ra? - Trương Huyền lộ vẻ mặt không vui.  

             Thư viện có thể nhìn ra thiếu hụt, nhưng không thể cấp cho hắn phương pháp giải quyết chính xác. Đương nhiên, điều này không thể nói ra được. . . Vạn nhất đối phương cảm thấy ngươi không nói thật, chống chế không trả tiền thì phải làm sao bây giờ?  

             Hắn vất vả trả lời vấn đề đó là vì tiền, nếu không ai rảnh rỗi nhức cả trứng làm gì?  

             - Ta đã hiểu. . .  

             Bị người quát lớn, Hồng Vân đan sư hơi đỏ mặt.  

             Cũng đúng! Hắn là nhị tinh luyện đan sư, chuyện này vậy mà lại không biết xấu hổ hỏi vấn đề này. . .  

             Tử Hương Thảo có dược tính trung hoà, vì vậy chỉ cần tìm một vị thuốc không xung đột với chân khí của mình, lại thay thế được dược liệu đó là có thể giải quyết.  

             - Chuyện này. . .  

             Nhìn thấy mới tới thời điểm, Hồng Vân đan sư lúc mới tới còn vô cùng phách lối, bá khí vô song, giờ phút này lại giống như học sinh tiểu học, bị quát lớn không dám phản bác, Âu Dương hội trưởng vò đầu bứt tai.  

             Có ngốc bọn hắn cũng biết, Trương Huyền nói khẳng định hoàn toàn đúng, không có sai lầm, nếu không đã không thể làm cho đối phương tin phục như thế.  

             Một kẻ vừa tấn thăng nhất tinh luyện đan sư đi giáo huấn nhị tinh đan sư, lại còn để hắn không dám nói lời nào. . .  

             Đám người ra sức nuốt nước bọt.  

             - Âu Dương hội trưởng, những gì vừa rồi Hồng Vân đan sư nói chắc hẳn ngươi cũng nghe thấy rồi. Số tiền này hay là cho ta đi, còn cả một trăm vạn tiền ta đem ra đặt cọc. . .  

             Không để ý tới vẻ chấn kinh của mọi người, Trương Huyền quang minh chính đại đi đến trước mặt Âu Dương hội trưởng, đưa tay vồ lấy đống kim phiếu lúc nãy mới giao ra.   

             - . . .  

             Đám người không còn gì để nói.  

             Ngươi là luyện đan sư trâu bò như vậy, chỉ cần tùy tiện bán mấy viên đan dược chẳng phải tiền đầy như đất sao? Chỉ là chút tiền thôi mà?  

             Không để ý tới ánh mắt cổ quái của bọn hắn, Trương Huyền cất kỹ đống tiền, hài lòng nhẹ gật đầu.  

             Lúc đầu vì hai thứ đồ này, hắn phải chạy khắp nơi nghĩ biện pháp kiếm tiền, không tiếc ngụy trang thành danh sư chỉ điểm người ta. . . Kết quả. . . Dược liệu đến rồi, tiền lại không tốn một xu. . .  

             Sớm biết như vậy, đóng giả danh sư làm gì? Tự làm mình mệt mỏi giống như chó chết vậy. . .  

             Trương Huyền vô cùng phiền muộn.  

             Hồng Vân đan sư khảo thí xong, biết người thanh niên trước mắt này có thực học nên không ngăn cản nữa.  

             Rời đi luyện đan sư công hội, Trương Huyền hướng về phía học viện bước đến.  

             . . .  

             Nghe được tin tức "Dương Huyền" danh sư xuất hiện, Lục Tầm cùng Vương Siêu cũng đứng ngồi không yên được nữa, vội vã chạy ra khỏi học viện. Vừa đi đến cửa lớn liền thấy một thanh niên mặt ủ mày chau đi tới.  

             Gia hỏa này ánh mắt đỏ như máu, tóc rối như tổ quạ, nhìn như mấy ngày không được ngủ.  

             - Lục Tầm, là Trương Huyền. . . - Vương Siêu lặng lẽ nói thầm.  

             - Hắn? - Lục Tầm ngẩng đầu nhìn một chút, nhịn không được lắc đầu, lộ ra vẻ khinh bỉ:   

             - Đường đường giáo sư học viện, lôi thôi lếch thếch, không chú trọng dáng vẻ. Thật không hiểu nổi, lúc trước học viện vì sao lại nhận loại người này!  

             - Ta cảm thấy gia hỏa này nhất định là lo sợ trận khiêu chiến của ngươi, những ngày này vẫn tìm kiếm đối sách, vì vậy mới ngày đêm không ngủ, biến thành dạng này. . . - Vương Siêu cười nói.  

             Lục Tầm lão sư là ai?  

             Minh tinh giáo sư nổi danh nhất trong toàn bộ Hồng Thiên học viện, người muốn bái sư đều xếp thành hàng dài.  

             Bị hắn khiêu chiến, coi như là trưởng lão cũng phải đổ mồ hôi. Một lão sư nho nhỏ năm ngoái mới tới mà thôi, khẳng định đã sớm bị dọa đến tè ra quần.  

             Nếu không phải, tại sao lại có bộ dáng này?  

             - Nghĩ đối sách? - Lục Tầm lão sư lắc đầu, ánh mắt lộ ra tự tin:   

             - Trong Hồng Thiên học viện này mà mơ tưởng giảng bài thắng ta. . . Nằm mơ!  

             - Đúng vậy a! Nói thật, chỉ trách hắn không may. Ngươi vừa vặn muốn tìm một cái cớ để mạnh mẽ quật khởi, hấp dẫn sự chú ý của danh sư, hắn liền xuất hiện. Tự muốn bị đánh mặt, đáng đời. . . - Vương Siêu nở nụ cười.  

             Chuyện Thẩm Truy bệ hạ mời đám người Lưu sư đến mặc dù bí mật, tuyên bố là ra ngoài đi săn, trên thực tế không ít người tin tức linh thông đã sớm biết.  

             Vì hấp dẫn sự chú ý của danh sư, trở thành danh sư học đồ, Lục Tầm đã sớm chuẩn bị. Dù cho không có Vương Đào, Vương Nham thôi học, hắn cũng nhất định sẽ tìm một cái cớ, mạnh mẽ quật khởi. Vị Trương Huyền này tự đưa mặt ra để hắn đánh, tự nhiên muốn động thủ.  

             - Đi thôi! Nhanh đi tìm Dương sư. Nếu như đến chậm, không biết muốn xếp hàng đến khi nào. - Lục Tầm khoát tay áo.  

             Nhìn thấy phía đối diện xuất hiện hai vị lão sư cố ý vênh mặt, ra vẻ cao cao tại thượng, vân đạm phong khinh, không dính bụi trần, Trương Huyền vô cùng nghi hoặc.  

             Cái này hai Nhị Hóa. . . là ai vậy?  

             Mặc dù cùng Lục Tầm lão sư ước định tỷ thí, nhưng hắn chưa bao giờ nhìn thấy đối phương, căn bản không biết vị này chính là đối thủ của mình.  

             Hồng Thiên học viện có đến mấy trăm lão sư. Trong khi đó năm ngoái hắn mới đến, lại lăn lộn không tốt, vì vậy không biết vị minh tinh giáo sư này cũng rất bình thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.