Bình thường, người bắt heo mới dùng đến mấy loại như bao tải, cọc gỗ, nghe thấy đối phương giúp bản thân thăng cấp nhưng lại dùng những thứ này, Trang Hiền cảm thấy máu ứ trong ngục, cơ thịt trên mặt run run liên tục.
Nếu không nhờ vào sự kiềm chế của một Danh Sư, e rằng ông đã nổ tung từ lâu.
Bản thân ông cho rằng khi người ta chỉ dạy sẽ dùng vài cách đơn giản như cải tiến công pháp tu luyện, tìm ra chỗ sai lầm trong cách tu luyện, sử dụng mấy loại đan dược... Thằng này lại chẳng giống chút nào, bao tải...
Em gái mi ấy!
Ông đây muốn đột phá, bao tải dùng được cái rắm ấy!
Người khác ăn đan dược, ông đây ăn bao tải hả?
Hơn nữa, lại còn gọi mấy tên hộ vệ kia... cầm theo côn nữa chứ...
Dùng vũ lực trong chiến đấu đối kháng để kích thích tiềm năng cũng là một loại phương pháp đột phá, nhưng mà... hộ vệ trong sân của mi quá yếu rồi!
Ông đây là đỉnh cao Thông Huyền Cảnh, đừng nói là để đám người này cầm côn, cho dù dùng đao kiếm thì cũng chẳng có nửa phần hiệu quả nào đâu.
- Vâng...
Nghe dặn dò xong, Tôn Cường gãi đầu đi ra ngoài.
Ở chung với lão gia trong khoảng thời gian không ngắn, biết rõ ngài ấy luôn làm việc nằm ngoại dự đoán, có thể nghe rồi làm, nhưng chẳng hiểu tại sao, ông cũng chẳng rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3720174/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.