- Đọc sách? - Lục Trầm, Nguyên Ngữ liếc mắt nhìn nhau, vô cùng ngạc nhiên.
Chúng ta muốn ngươi vẽ tranh, vẽ cái gì cũng được. Ngươi chỉ cần thể hiện ra thực lực chân chính là được...
Đọc sách?
Cùng vẽ tranh có quan hệ gì sao?
Bạch Tốn và Hoàng Ngữ đứng bên cạnh chuẩn bị tinh thần chiêm ngưỡng Trương Huyền đại triển thần uy cũng đều choáng váng.
Đến lúc vẽ tranh mới nghĩ đến đọc sách... Quá muộn để ôm chân Phật rồi đi!
Mấu chốt là... Đại ca, ngươi đều trình độ này rồi, đọc sách có tác dụng không?
- Đúng vậy! - Thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt quái lạ, Trương Huyền lúng túng.
Hắn thực sự không còn cách nào.
Vẽ vời?
Hắn cũng muốn trở thành cao thủ, lần đầm cầm bút có thể vẽ ra cảnh giới thứ ba, cảnh giới thứ tư, đại triển thần uy, oai phong lẫm liệt.
Nhưng thực tế, hắn... đến cái bút lông đều không biết cầm, bút vẽ dùng như thế nào cũng không biết... Làm sao vẽ?
Thiên Đạo thư viện có thể nhìn ra tất cả thiếu sót, có thể phục chế hết thảy thư tịch để bản thân sử dụng, nhưng không thể để hắn trong nháy mắt biến thành thư họa đại sư chân chính. Trừ phi... Nhìn thấy đủ nhiều phương pháp vẽ tranh, hình thành đặc thù Thiên Đạo bí tịch!
Thư viện có thể trích xuất các phần chính xác của đồ vật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3717814/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.