- Vương tộc trưởng, ngươi…
Không riêng gì đám ngươi, cả Trương Huyền cũng cảm thấy kỳ quái.
Dù cho mình là lão sư của Vương Dĩnh, hắn cũng không cần tự mình đến đây chứ?
- Không những có thể chữa khỏi chân của tiểu nữ, lão sư ngươi còn có tri thức cao thâm như vậy, dĩ nhiên ta phải đến tận nơi cảm kích! – Vương Hoằng tộc trưởng liên tục gật đầu.
Chân của Vương Dĩnh luôn là tâm bệnh của hắn. Vị lão sư này có thể giúp nàng chữa khoi, thậm chí khiến lực lượng tăng lớn. Loại thủ đoạn này đã có thể so sánh với danh sư!
Trước mặt danh sư, dù hắn là Vương gia tộc trưởng cũng không là gì.
- Há! Nàng là đệ tử của ta, dĩ nhiên phải dạy dỗ thật tốt. Đó là chức trách của ta, không cần cảm kích! – Trương Huyền gật đầu.
Trách nhiệm của một lão sư là truyền đạt kiến thức, kỹ năng và làm rõ những nghi ngờ!
Kiếp trước, dù hắn chỉ là nhân viên quản lý thư viện của trường cao đẳng, nhưng cũng là lão sư. Đối với nghề nghiệp này, hắn vẫn hết sức kính trọng, yêu thích.
Nếu Vương Dĩnh đã là học sinh của hắn, hắn không có gì là tự mãn, kiêu ngạo khi giúp nàng giải quyết vấn đề để nàng tu luyện tốt hơn.
Nhìn thấy bộ dáng bình tĩnh của hắn, đám người lần nữa nổi điên. Đây chính là tộc trưởng Vương gia đấy! Đáng lẽ biểu hiện của ngươi phải giống như nhà nghèo gặp phú ông. Đằng này lại yên tĩnh như vậy, không khẩn trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3707563/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.