Vất vả lắm mới đuổi được tên mập đi, sau khi an bài xong xuôi mọi thứ, Trương Huyền bất đắc dĩ phát hiện rằng, mặt trời đã ngả về phía tây, sắc trời cũng nhá nhem tối.
"Xem ra ta chỉ có năm học viên!" – Trương Huyền thở dài.
Hôm nay là ngày cuối cùng của đợt tuyển nhận học sinh.
Vốn tưởng rằng ngay cả một học viên cũng không chiêu được. Vậy mà giờ đây hắn lại tuyển được năm người. Đối với giáo viên xếp hạng đội sổ như hắn thì đây là một thành tích không tồi.
Đóng cửa lớp học lại, Trương Huyền dựa theo trí nhớ để tìm đường quay trở về.
Là lão sư của học viện, hắn có nhà riêng để nghỉ ngơi, nhưng diện tích cũng nhỏ, chỉ tầm mười mấy mét vuông.
Chỉ sau một lát, hắn đã về đến nhà mình, đẩy cửa đi vào, nhìn tình trạng căn phòng mà ngán ngẩm thở dài.
Phải nói rằng, tiền thân rất thê thảm, gian phòng này không chỉ nhỏ hẹp mà lại còn ẩm ướt, các loại chăn đệm cũng đã mốc meo. Không biết ngày xưa làm sao hắn ngủ được?
"Cứ kệ đã, ngày mai phải lên lớp, hôm nay trước hết làm rõ vấn đề tu vi, rồi sau đó tu luyện thử xem!"
Dù sao hiện tại hắn cũng không đói, Trương Huyền dựa theo phương pháp trong trí nhớ, khoanh chân ngồi ở trên giường.
Là một người xuyên việt, mặc dù kế thừa trí nhớ của đời trước, đối với tu luyện không lạ lẫm, nhưng nghĩ tới mình có thể càng ngày càng mạnh, trong lòng hắn vẫn cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3697379/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.