Chương trước
Chương sau
“Ta nói nhóc, mặc dù ta có lớn lên đẹp trai thật. Sinh ra đã ưu tú hơn người thường, nhưng nhóc cũng không thể cứ đi theo ta vậy chứ? Trở về ăn bám mi tỷ tỷ không phải tốt hơn nhiều sao?” Diệp Thần có chút cảm giác khó chịu khi Bạch Tiểu Hoa cứ cuốn theo mình.
“Ngươi không đồng ý dạy ta Karate đừng hòng ta buông tha ngươi.” Bạch Tiểu Hoa kiên quyết nói.
“Đừng đùa, đùa không có vui đâu. Nhóc mà theo ta học, tỷ tỷ ngươi còn không đem ta lột da?” Diệp Thần lập tức nhổ nước bọt nói.
“Bên tỷ tỷ nếu đồng ý ngươi sẽ dạy ta?” Bạch Tiểu Hoa lập tức hớn hở.
“Nằm mơ, Ngực bé học Karate cho nó lép lại à? Lão tử còn tính nuôi để tương lai đem ngươi thịt. Mặc dù không ngại Loli nhưng nuôi không lớn sẽ tốn cơm.” Diệp Thần nhìn Bạch Tiểu Hoa bộ ngực nói.
“Ngươi nghĩ cái gì mộng đẹp? Ngươi dám làm gì, ta… ta kiện ngươi.” Bạch Tiểu Hoa nhìn Diệp Thần háo sắc ánh mắt có chút lùi bước. 
“Ta cứu ngươi, ngươi lấy thân báo đáp, không phải là chuyện hợp tình hợp lý sao? Mà ngươi có kiện ta cũng tin tưởng mang thai sau đó, ngươi sẽ không nỡ.” Diệp Thần không biết xấu hổ nói.
“Cái quỷ, Diệp sói xám ai cần ngươi cứu ta? Một mình ta cũng có thể đập tan Nhu Đạo nam xã để thoát ra ngoài. Đừng có mà khinh thường năng lực của ta.” Bạch Tiểu Hoa mặt có chút đỏ xấu hổ không nhận thua.
“Được, ta không khinh thường ngươi năng lực, ngươi đừng có tiếp tục bám theo ta. Nếu không đừng trách ta hãm hiếp ngươi. Từ trước đến giờ ta nói hiếp là hiếp, chưa từng nói hai lời. Không tin cứ thử xem bụng ngươi lớn trước hay bụng tỷ tỷ ngươi lớn trước.” Diệp Thần da mặt dày đe dọa.
“Ngươi nghĩ làm lớn ta tỷ tỷ cái bụng, có tin ta đem ngươi đánh bầm dập trước?” Bạch Tiểu Hoa tức giận nói.
“Ngươi làm được thì thử một chút.” Diệp Thần không sợ chết dáng vẻ nói.
“Ta… ta mặc kệ… không cho ngươi động đến ta tỷ tỷ.” Bạch Tiểu Hoa dứt khoát ôm chặt lấy Diệp Thần chân nói.
“Ách, lại ôm chân, tỷ tỷ ngươi và ngươi thích ta bắp đùi thế sao? Mợ cơ thể eo lão tử cũng đẹp vô cùng sao không ôm.” Diệp Thần bực tức nói.
“Ta buồn nôn, hừ, loại sói xám như ngươi nơi nào là không phải lông. Ta mới thèm vào.” Bạch Tiểu Hoa mặt có chút đỏ nhưng vẫn không buông, nàng muốn học, nàng muốn trở nên mạnh mẽ hơn. Nàng dừng tại cái này bình cảnh quá lâu rồi.
“Ngươi đi tìm Oba-san bảo nàng dạy ngươi, ta không rảnh.” Diệp Thần dứt khoát muốn ném cục nợ này cho Korito Oba. Không phải ngươi chê ta sao? Ngươi đi tìm nàng nha.
“Đừng nói nàng, đem ta ném lại nơi đáng sợ đó. Hừ, ta cùng nàng học, nhất định mất xác bên ngoài.” Bạch Tiểu Hoa nghe đến Korito Oba đều cảm thấy rùng mình một cái.
“Ngươi cùng ta học bụng nhất định lớn ra bên ngoài.” Diệp Thần đáp trả.
“Như vậy cũng đỡ hơn là chết mất xác.” Bạch Tiểu Hoa cũng trả lời. Tính ra thì Diệp sói xám dù có chút dâm, có chút dê, có chút đê tiện, nhưng so với Korito Oba an toàn hơn rất nhiều. Với lại, hắn rất mạnh, mạnh hơn nàng rất nhiều, rất xứng đáng làm nàng nam nhân.
“Ngươi nhất định muốn học Karate đến vậy?” Diệp Thần nhìn Bạch Tiểu Hoa hỏi.
“Đúng.” Bạch Tiểu Hoa khẳng định.
“Muốn mạnh lên?” Diệp Thần nhìn Bạch Tiểu Hoa chăm chú.
“Tất nhiên.” Bạch Tiểu Hoa kinh hỉ.
“Muốn ta dạy ngươi?” Diệp Thần nhìn Bạch Tiểu Hoa hỏi lần nữa.
“Ngươi sẽ giáo ta sao?” Bạch Tiểu Hoa bán cái manh cầu xin.
“Có mỡ mà húp ý. Bản chủ tướng chỉ nhận gái đã nhú hoặc mới nhú, tiêu chuẩn nhận vào câu lạc bộ rất cao, với lại ta cũng không có nhu cầu nhận làm vú em.” Diệp Thần dứt khoát không muốn nhận Bạch Tiểu Hoa.
“Ngươi trêu đùa ta?” Bạch Tiểu Hoa chống nạnh sinh khí tức giận.
“Không có, ngươi ngực nhỏ đâu phải lỗi của ta.” Diệp Thần nhún vai đáp.
“Ta mặc kệ ngươi muốn dạy ta.” Bạch Tiểu Hoa quyết tâm ép Diệp Thần dạy.
“Dạy làm tình hả?” Diệp Thần chán nản nói.
“Là dạy võ.” Bạch Tiểu Hoa đính chính.
“Ta không biết võ thế nào dạy ngươi.” Diệp Thần vô tội nói.
“Ngươi lừa gạt, vừa rồi ngươi hạ con heo mập dễ như vậy, nhất định vô cùng mạnh mẽ.” Bạch Tiểu Hoa khinh bỉ.
“Là do hắn quá yếu thôi.” Diệp Thần mở miệng nói.
“Ngươi không phải nói mình mạnh nhất thế giới sao? Dạy ta khó khăn như vậy? Ngực ta cũng có thể phát triển chứ bộ.” Bạch Tiểu Hoa sờ sờ mình cặp ngực nói.
“Phát triển? Không có tương lai đâu.” Diệp Thần sờ sờ Bạch Tiểu Hoa bộ ngực khiến nàng trợn tròn mắt nói.
“Đồ dâm tặc. Ngực thiếu nữ không thể sờ có biết không?” Bạch Tiểu Hoa tức giận dạy dỗ.
“Nhìn ngươi có chỗ nào giống thiếu nữ sao?” Diệp Thần khinh bỉ.
“Vậy ta cũng là con gái.” Bạch Tiểu Hoa nghiêm túc nói.
“Con trai sờ con gái không phải rất bình thường sao? Chẳng lẽ lão tử lại muốn sờ nam?” Diệp Thần cảm giác mình sờ không sai nói.
“Ngươi… sắc lang. Nếu là tỷ tỷ ngươi nhất định sẽ dạy nàng sao?” Bạch Tiểu Hoa muốn lớn tiếng mắng Diệp Thần.
“Tất nhiên dạy, đương nhiên dạy, không là nhất định phải dạy.” Diệp Thần gật đầu xác nhận nói.
“Háo sắc sói xám. Ngươi đừng hòng, sớm muộn ta sẽ trổ mã so với tỷ tỷ còn xinh đẹp, ngực phải to nhu Oba-sama, lúc đó ngươi hối hận cũng muộn hanh.” Bạch Tiểu Hoa sinh khí.
“Muốn to như Oba-san ngươi còn xa lắm. Có biết năm đó ta đã phải cố gắng xoa bóp cỡ nào để nàng có hình dáng, màu sắc cùng độ đàn hồi lý tưởng không hả?” Diệp Thần coi thường nói. Năm đó hắn tân tân khổ khổ hàng ngày đều đặn mỗi tối đều dùng bàn tay non nớt của mình giúp nàng nhào nặn, mới có được hai trái bưởi to như bây giờ. Quá trình trồng cây lấy quả này là biết bao nước mắt cùng khổ sở khó ai hiểu được.
“Cả mẹ mình cũng sàm sỡ ngươi...” Bạch Tiểu Hoa muốn chửi lớn Diệp Thần một trận.
“Diệp tỷ phu? Ngươi thế nào lại ở chỗ này?” Giọng nói của Mộ Dung Ngọc vang lên khiến Bạch Tiểu Hoa nuốt lại lời nói. Dù sao Mộ Dung Ngọc cũng là nàng tỷ tỷ người trong mộng ở một phương diện nào đó tính là nàng tương lai anh rể, người này chọc vào tỷ tỷ sẽ nổi khùng.
“Ta không phải đến xem ngươi sao?” Diệp Thần nhìn Mộ Dung Ngọc đầy quan tâm nói.
“Đến xem ta? Ta rất ổn.” Mộ Dung Ngọc vẫn còn ngượng ngùng chuyện hồi sáng Diệp Thần cùng nàng ngủ chung một giường nói.
“Ách, ổn là tốt rồi.” Diệp Thần có chút lúng túng không biết nên nói thế nào.
“Có mùi đam mỹ.” Bạch Tiểu Hoa ngửi được nồng nặc công thụ mùi.
“Bộ võ phục này là thế nào vậy? Thế nào Tiểu Hoa lại đi cùng với ngươi?” Mộ Dung Ngọc nhìn Bạch Tiểu Hoa ôm chặt lấy Diệp Thần chân nghi hoặc hỏi. Tên này không định kiếm thêm cho nàng cái chị dâu nào chứ.
“Mới mua đấy, lần đầu tiên ta mặc võ phục thấy sao? Đẹp trai không? Ngươi không cần trả lời, ta biết ngươi đang ngượng mộ ta.” Diệp Thần tự luyến tự hỏi lại tự đáp.
“Ảo tưởng sắc đẹp.” Bạch Tiểu Hoa khinh bỉ nói.
Bing… Diệp Thần dáng một đấm xuống đầu Bạch Tiểu Hoa.
“Ui da đau quá, ngươi thế nào đánh ta cái đầu?” Bạch Tiểu Hoa ôm mình cái đầu tội nghiệp nói.
“Ai kêu ngươi nói linh tinh?” Diệp Thần nhìn nàng nói.
“Tỷ phu ngươi đừng bắt nạt Tiểu Hoa, nàng rất đáng yêu, chỉ là có chút không biết ăn nói thôi, ngươi không muốn đánh nàng.” Mộ Dung Ngọc có vẻ quan hệ rất tốt với Bạch Tiểu Hoa chỉ trích Diệp Thần nói.
“Nghe rõ sao? Tiểu Ngọc ca ca là tốt nhất, không như cái con hàng này, chỉ biết dâm dê bắt nạt ta.” Bạch Tiểu Hoa trốn sau lưng Mộ Dung Ngọc trêu trọc Diệp Thần nói.
“Ăn xin đủ rồi thì đi chỗ khác đi, đừng ở chỗ này làm phiền ta cùng Tiểu Ngọc tình cảm.” Diệp Thần kéo lấy Mộ Dung Ngọc về phía mình lườm Bạch Tiểu Hoa đề phòng nói. Trước kia Mộ Dung Ngọc từng thích nữ nhân, sẽ không phải Bạch Tiểu Hoa đó chứ.
“Tiểu Ngọc ca ca là ta tỷ phu, ngươi đừng hòng bẻ cong hắn.” Bạch Tiểu Hoa tuyệt đối không muốn vị tỷ phu yêu thương nàng bị bẻ cong liền kéo lại Mộ Dung Ngọc.
“Ai là ngươi tỷ phu? Hắn là hàng ta nuôi, ta còn chưa thịt ai dám thịt.” Diệp Thần nhổ nước bọt ôm chặt Mộ Dung Ngọc cũng kéo.
“Đủ rồi, hai các ngươi còn kéo ta liền muốn đứt đôi.” Mộ Dung Ngọc tức giận nói.
“Đều tại ngươi làm hắn tức giận.” Diệp Thần đổ tội cho Bạch Tiểu Hoa.
]
“Tiểu Ngọc ca ca rất tốt sẽ không giận ta. Nhất định là ngươi làm.” Bạch Tiểu Hoa cũng không chịu thua.
“Hai người các ngươi không thể hòa hảo một chút sao?” Mộ Dung Ngọc nhìn hai người đấu khẩu có chút thở dài nói. Một người là trước kia nàng thích thầm người, một người là hiện tại nàng thích người. Cái này rất khó giải quyết.
“Tiểu Ngọc ca ca ngươi phải cẩn thận hắn, tên này vừa rồi còn muốn làm ta mang thai. Hiện tại lại tán tỉnh ngươi, hắn thuộc loại chủng tộc có lỗ là được. Ngươi cẩn thận bị lây bệnh.” Bạch Tiểu Hoa quan tâm nhắc nhở Mộ Dung Ngọc.
“Ta biết, ta sẽ cẩn thận.” Mộ Dung Ngọc đối với Bạch Tiểu Hoa luôn luôn cảm thấy thân cận nói. 
“Tiểu Ngọc chúng ta tối qua đã chung giường cùng ngủ. Có cái gì cần phải cẩn thận nữa đâu?” Diệp Thần khinh bỉ đáp. Tỷ tỷ ngươi thích Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc lại thích ngươi, cái này quan hệ quá loạn, tuyệt đối không thể để Tiểu Ngọc bị con hồ ly tinh này biến thành cái nữ biến thái.
“Ngươi nói linh tinh gì đó hả?” Mộ Dung Ngọc cũng biến sắc, cái tên này là cố tình đem nàng trước mặt Tiểu Hoa nói xấu.
“Chung… chung… giường… đam mỹ… cong...” Bạch Tiểu Hoa lập tức mặt đều đen lại run rẩy. Họ đã đến bước này rồi sao? Thật không thể quay đầu lại?
“Ách, không phải Tiểu Hoa ngươi đừng nghe hắn nói linh tinh… chúng ta thực sự chỉ ngủ thôi. Cái gì cũng không làm.” Mộ Dung Ngọc lo lắng giải thích. Tin tức này truyền ra, nàng về sau làm sao dám gặp người khác.
“Tiểu Ngọc sau bao nhiêu chuyện ngươi vẫn có thể nói như vậy sao?” Diệp Thần giả bộ đau lòng hỏi.
“Giả bộ cái con khỉ, chuyện cái gì chứ? Không phải chỉ ngủ thôi sao? Con trai ngủ cùng con trai là điều rất bình thường.” Mộ Dung Ngọc lập tức đều gấp khóc không ra nước mắt nói. Ngươi im lặng cũng đâu ai nói ngươi câm đâu.
“Ngươi xem chính hắn nói… rất bình thường.” Diệp Thần nhấn mạnh rất bình thường nói.
“Bình thường… Tiểu Ngọc ca ca… biến thái… hen tai. Uổng công tỷ tỷ ta thích ngươi.” Bạch Tiểu Hoa lập tức lùi xa xa Tiểu Ngọc. 
“Thật không phải như vậy.” Mộ Dung Ngọc đều cảm giác oan ức. 
“Không cần phải giải thích, Tiểu Ngọc ca ca mặc dù ta tôn trọng ngươi quyết định, làm thụ cũng không sai, nhưng tuyệt đối phải cùng tỷ tỷ ta rõ ràng. Ta không muốn để nàng đau lòng.” Bạch Tiểu Hoa nghiêm túc nói.
“Ta cùng tỷ tỷ ngươi… cái gì cũng không có, ta thế nào sẽ làm nàng đau lòng.” Mộ Dung Ngọc lúng túng, hắn sợ tỷ tỷ nàng không khác gì thỏ sợ cáo. Cho tiền cũng không dám động nữa là. Hiện tại cùng nàng thú nhận mình là nữ, mình sẽ không phải chết mất xác chứ. Hoặc bị bán vào nhà chứa.
“Đàn ông các ngươi thật phũ phàng, lừa gạt nữ nhân tình cảm, hiện tại liền coi như không có. Đồ đểu cán.” Bạch Tiểu Hoa càng lúc càng hiểu lầm.
“Ta… ta...” Mộ Dung Ngọc đều gấp đến nơi, Tiểu Hoa càng lúc càng có thành kiến với nàng. 
Diệp Thàn lúc này cười ác thú vị lập tức kéo Mộ Dung Ngọc đang không chú ý cưỡng hôn nàng một nụ hôn. Mộ Dung Ngọc bị bất ngờ tấn công mắt đều mở to, nàng vậy mà bị hắn ở trước mặt người mình thích cho cường. 
“Chụt… thật ngọt.” Diệp Thần không biết xấu hổ liếm liếm môi.
“Hai người… hai người các ngươi...” Bạch Tiểu Hoa cả người đều hóa đá, vừa rồi… quá kích thích. Hai cái mỹ nam hôn nhau, đây không phải là đam mỹ đích thực sao?
“Các ngươi cái gì? Tiểu Ngọc hiện tại đã là người của ta. Chúng ta sinh ra là thuộc về nhau.” Diệp Thần không biết xấu hổ tuyên bố chủ quyền.
“Tiểu Ngọc ca ca chúc ngươi hạnh phúc.” Bạch Tiểu Hoa nhìn Mộ Dung Ngọc lập tức khóc chạy, thế giới này thật đáng sợ.
“ y, ta… ta… thật không phải. Tiểu Hoa ta muốn giải thích.” Mộ Dung Ngọc đều muốn đập đầu vào tường chết. Thế nào bị hôn một cái nàng liền hồn bay lên mây để tên xấu xa này nói lung tung chứ.
“Đừng đuổi theo, nàng đều đi.” Diệp Thần vòng tay ôm sau lưng Mộ Dung Ngọc nói.
“Mau buông ta ra, đều tại ngươi nói năng lung tung.” Mộ Dung Ngọc tức giận nói.
“Được, tại ta. Đều là tại ta được chưa. Nhưng ngươi đi yêu em gái của người yêu mình có chút tàn nhẫn quá không?” Diệp Thần trêu trọc nói.
“Ta… chỉ là trước kia ta thấy Tiểu Hoa nàng… rất đáng yêu. Với lại hiện tại ta cũng không còn đối với nàng có cái đó tình cảm nữa.” Mộ Dung Ngọc mặt có chút đỏ bị bắt thóp nói.
“Nếu không còn cái đó tình cảm, ngươi tại sao phải lo nàng nghĩ cái gì?” Diệp Thần dặn hỏi nói.
“Ách, ngươi ghen sao?” Mộ Dung Ngọc phát hiện ra cái gì lập tức có chút nghi hoặc.
“Ai ghen? Nói bừa, lão tử nào có thể ghen với một tiểu cô nương.” Diệp Thần mặt dày có chút đỏ, hắn ghen sao? Không có, tuyệt đối không có, ghen với một nữ nhân còn là một tiểu cô nương chưa biết yêu,
“Nói dối, ngươi rõ ràng ghen.” Mộ Dung Ngọc khẳng định nói.
“Ai đi ghen vì con gái mình bao giờ?” Diệp Thần lập tức mở miệng nói.
“Có ai hôn môi con gái mình trước mặt bạn của họ sao?” Mộ Dung Ngọc khinh bỉ nói.
“Được, ta thừa nhận mình ghen được chưa. Ngươi cười cái gì mà cười? Chưa từng thấy nam nhân ghen qua?” Diệp Thần có chút bực mình thừa nhận nói.
“Không phải, chẳng qua ta tự dưng không ngừng cười được.” Mộ Dung Ngọc trong lòng có một niềm vui khó tả.
“Ngươi… thích ta sao?” Diệp Thần trêu trọc hỏi.
“Ai… ai thích ngươi? Nói lung tung.” Mộ Dung Ngọc lập tức xù lông đỏ mặt.
“Thật sao? Không thích ta… lại vui như vậy khi ta ghen? Có mờ ám.” Diệp Thần sờ sờ cằm cười bí ẩn.
“Không cùng ngươi nói chuyện này, ngươi đến tìm ta có chuyện gì sao?” Mộ Dung Ngọc nhìn Diệp Thần nghi ngờ hỏi.
“Đến thăm ngươi thôi.” Diệp Thần thành thật nói. Hắn là sợ nàng nghĩ quẩn.
“Ngươi sợ ta nghĩ quẩn?” Mộ Dung Ngọc đoán ra Diệp Thần ý nghĩ.
“Ta…” Diệp Thần bị đoán trúng có chút không biết nên nói cái gì.
“Yên tâm, chúng ta vẫn còn hai ngày thời gian. Ta tin vào ngươi năng lực.” Mộ Dung Ngọc nhìn Diệp Thần mở miệng nói.
“Cảm ơn.” Diệp Thần vui vẻ gật đầu nói. Mặc dù chưa có cách nhưng hai ngày này hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
“Nghe nói câu lạc bộ Karate của ngươi khai mở. Đã có thành viên chưa?” Mộ Dung Ngọc nghi ngờ hỏi.
“Ách, mặc dù đã mở thư thông báo nhưng thế nào lại không có ai đến báo danh thật sự kỳ lạ.” Diệp Thần cũng cảm thấy nghi hoặc.
“Thư thông báo?” Mộ Dung Ngọc nghi ngờ.
“Chính là cái này.” Diệp Thần móc trong ngực ra một tờ giấy photo đưa cho Mộ Dung Ngọc xem.
“Ồ, cho ta xem một chút.” Tiếp nhân tờ thông báo Mộ Dung Ngọc bắt đầu xem qua.
“Dạo này xã hội bây giờ rất hỗn loạn, trộm cắp, hấp diêm, tràn lan, giờ là lúc chúng ta phải học cách bảo vệ chính mình. Câu lạc bộ Karate sẽ dạy mọi người cách phòng thân. Chủ tướng Diệp Thần đẹp trai nhất quả đất sẽ tận tình hướng dẫn các bạn từ cách mặc võ phục đến cách dứt điểm với tư thế vật lộn hai người. Yêu cầu con gái, xinh đẹp, mông săn, biết cưỡi ngựa. Miễn phí tiễn đưa một phần mát xa ngực mỗi ngày.” Tờ thông báo tuyển thành viên.
“Hừ, rõ ràng ta thông báo như vậy mà bị người ta gọi là quái gở.” Diệp Thần thở một hơi tức giận nói.
“Cái này là quá quái gở, học Karate cần gì phải biết cưỡi ngựa chứ. Còn mông săn ngươi nghĩ tuyển phi tần chắc.” Mộ Dung Ngọc đều muốn đánh chết tên háo sắc này.
“Hừ, không có kiến thức.” Diệp Thần khinh bỉ Mộ Dung Ngọc nói.
“Tờ đơn truyền quảng cáo này sớm muộn cũng thành rác thôi. Chỉ có ai điên mới gia nhập sau khi đọc cái này.” Mộ Dung Ngọc khinh bỉ nói.
“Nói cái gì hả? Nhất định sẽ có người đăng ký.” Diệp Thần tự tin nói.
“Nếu có người xin đăng ký ngươi muốn ta làm cái quái gì cũng được.” Mộ Dung Ngọc khẳng định.
“Được, nói phải giữ lời, không giữ lời làm con chó nhỏ.” Diệp Thần lập tức bắt Mộ Dung Ngọc thóp.
“Khỏi nói, chuyện này nhất định sẽ không xảy ra. Có đứa con gái nào dám đăng ký, Ngươi đòi uống sữa ta cũng cho ngươi uống. Mặc kệ học sinh nữ có mê trai thế nào, đọc xong tờ quảng cáo này cũng nằm mơ gia nhập ngươi.” Mộ Dung Ngọc tự tin mình thắng nói.
“Diệp sói xám tờ thông báo tuyển thành viên này là của ngươi sao?” Bạch Tiểu Mai hớt hải đến tìm Diệp Thần hỏi.
“Hả? Thế nào bà la sát này lại đến đây?” Mộ Dung Ngọc có chút mộng bức, Tiểu Mai là đến đánh mình sao? Vì bị hiểu nhầm là gay? Lập tức sợ hãi, Mộ Dung Ngọc lập tức trốn sau lưng Diệp Thần không dám ra.
“Ờ đúng vậy, có vấn đề gì sao? Một câu lạc bộ đương nhiên không thể chỉ có một thành viên.” Diệp Thần gật đầu thừa nhận nói. Cô nàng này thế nào lại ở chỗ này?
“Ách, Tiểu Ngọc cũng ở đây sao?” Bạch Tiểu Mai một bộ dáng mê trai nhìn Mộ Dung Ngọc trốn sau lưng Diệp Thần trong lòng lại có chút giận, nhìn Tiểu Ngọc hoàn toàn giống một cô gái nhỏ, tên này rõ ràng đang toan tính bẻ cong nàng Tiểu Ngọc, xem ra muốn hành động dứt khoát.
“Ha ha, thật trùng hợp, Tiểu… Tiểu Mai ngươi cũng đến tìm Diệp lão sư sao? Có… có chuyện gì nha?” Mộ Dung Ngọc cả người đều run bắn hỏi.
“Ta Bạch Tiểu Mai muốn đăng ký tham gia câu lạc bộ Karate.” Bạch Tiểu Mai nghiêm túc lớn tiếng khẳng định, muốn bẻ thẳng Tiểu Ngọc trước phải bẻ thẳng kẻ buộc chuông.
“Cái gì?” Diệp Thần lập tức kinh hỉ, sữa của Tiểu Ngọc hắn được uống no rồi. 
Vụt… Mộ Dung Ngọc lập tức giận hóa điên kéo áo Diệp Thần lắc liên tục xuống gầm gừ: “Đồ biến thái rốt cuộc ngươi đã giở trò gì hả? Dọa nạt, tống tiền, lừa bịp, rốt cuộc ngươi đã sử dụng thủ đoạn vô nhân đạo nào hả?” 
“Đâu có… đừng lắc... ta thật oan ức quá mà.” Diệp Thần cảm thấy vô tội nói.
“Ám khí?” Diệp Thần cảm nhận ám khí ném tới mình lập tức ôm lấy Mộ Dung Ngọc né tránh, ám khí cắm thẳng vào phía sau tường đất.
“Oba-san bà già làm cái gì đó hả? Tính mưu sát sao?” Diệp Thần oán giận nhìn Oba-san từ trong góc hiện ra.
“Giáo viên? Oba-sama? King cũ của trường?” Mộ Dung Ngọc lần đầu nhìn thấy Korito Oba ngạc nhiên. Nhưng danh tiếng của nàng thật sự rất nổi.
“Không dám, ta làm sao mưu sát con trai mình được chứ? Chẳng qua không nghĩ tới ngươi lại thích cái mặt trắng nhỏ này. Nam không ra nam nữ không ra nữ.” Korito Oba nhìn thấy Diệp Thần ôm Mộ Dung Ngọc có chút giận dữ, tên khốn này thà ôm một nam nhân cũng không chịu ôm nàng, đáng chết.
“Con trai?” Mộ Dung Ngọc trong đầu hiện ra mấy dấu hỏi. Ngoài ra… Diệp Thần hình như đối với Oba-sama rất kiêng dè.
“Ách, làm gì có.” Diệp Thần biết cô nàng nhận nhầm Mộ Dung Ngọc là nam nhân liền có chút lúng túng. Trước kia Oba-san thấy hắn cùng nam nhân cười một cái liền muốn đem hắn giết chết.
“Thật không có sao?” Korito Oba nhìn Diệp Thần nghi ngờ.
“Tuyệt đối không có.” Diệp Thần lập tức chắc như đinh đóng cột..
“À… còn cái vụ móc người của tôi. Tính sao đây? Để tôi còn tìm rõ đối sách.” Korito Oba tiến đến gần Diệp Thần đem dày cao gót nghiến lên chân hắn tức giận nói.
“Hả?” Diệp Thần mặt có chút đen, hắn đào người bao giờ. Bạch Tiểu Mai là tự nguyện hiến dâng nha.
“Ngươi uy hiếp, áp bức, hay mua chuộc người ta hả? Nói mau, ngươi đã giở trò lưu manh gì?” Korito Oba cũng tức giận nói.
“Sư phụ...” Bạch Tiểu Mai muốn giải thích cái gì.
“Tiểu Mai ngươi không cần nói, ta không thích trách người bị ép buộc.” Korito Oba ngắt lời. Mặc dù nàng có bảo Bạch Tiểu Mai quyến rũ tên này, nhưng không hề nói Tiểu Mai đi tìm người khác học đạo, đệ tử của nàng từ khi nào bái vào môn hạ người khác. Tuyệt không thể chấp nhận, như thế là phản nhẫn.
“Chẳng ai ép buộc ta cả. Ta hoàn toàn tình nguyện mà.” Bạch Tiểu Mai có chút mộng bức nói. Trước giờ sư phụ luôn có tính chiếm hữu rất cao. Không nghĩ tới lần này lại giận lớn vậy.
“Đó thấy chưa. Tất cả là do mị lực của bổn chủ tướng.” Diệp Thần tự tin khoe cá tính.
“Nè, ngươi thuốc nó hả?” Korito Oba tức giận nhìn Diệp Thần túm cổ áo hắn.
“Làm gì có, hàng của bà nuôi có bệnh gì không ai dám động.” Diệp Thần lập tức nói. Hắn có thể động mọi cô gái trừ hàng bà già này nuôi. Trước kia hắn thử một lần, Korito Oba đã đem bột ớt thả vào hắn quần trong, còn bôi dầu gió quanh đầu vú cho hắn bú, thật sự đáng sợ rợn người.
“Nói ai có bệnh hả? Tôi hoàn toàn bình thường nhá.” Bạch Tiểu Mai tức giận.
“Nể tình ngươi cứu ta muội muội, tha cho ngươi một lần.” Bạch Tiểu Mai sinh khí nói.
“Tiểu Mai đó là ngươi quyết định?” Korito Oba nhìn Bạch Tiểu Mai một lần nói.
“Đúng vậy, sư phụ hắn rất lợi hại không phải sao? Không chỉ vì ta… còn vì người nào đó, ta phải mạnh hơn.” Bạch Tiểu Mai mở miệng nhìn sang Mộ Dung Ngọc nói.
“Hừ, ta nhắc nhở ngươi, hàng lão nương nuôi. Cho ngươi mượn chơi, chơi hỏng, lão nương không để yên đâu.” Korito Oba thấy Bạch Tiểu Mai quyết định liền thở dài nhìn Diệp Thần nói.
“Biết rồi.” Diệp Thần trống không nói.
“Hừ, ngươi chỉ giỏi nói thôi. Bảo vệ tốt nàng, cũng bảo vệ tốt mình.” Korito Oba quay người muốn rời đi.
“Này… bà lại muốn đi đâu hả?” Diệp Thần nhìn Korito Oba bóng lưng một cái cảm giác vô cùng quen thuộc trở lại.
“Đi ngủ.” Korito Oba giả vờ ngáp một cái liền đi mất.
“Rõ ràng cái cảm giác đó… thật kỳ lạ.” Diệp Thần bỗng dưng trong khoảng khắc sự sợ hãi năm xưa trở về.
“Chủ tướng tôi gia nhập được chưa?” Bạch Tiểu Mai khí thế hỏi.
“Chưa, không đạt yêu cầu.” Diệp Thần kéo lấy Mộ Dung Ngọc cánh tay rời gì để lại một câu. Hắn muốn để Bạch Tiểu Mai trông trừng Korito Oba, có trời mới biết bà già này lại định làm cái gì đại họa.
Mộ Dung Ngọc có chút ngạc nhiên, háo sắc như vậy Diệp Thần… lại không nhận Bạch Tiểu Mai vào câu lạc bộ?
“Biến thái… thái độ của ngươi vừa rồi rất lạ.” Mộ Dung Ngọc mở miệng nói.
“Hả? Chuyện Bạch Tiểu Mai hả?” Diệp Thần nhìn Mộ Dung Ngọc nói.
“Vì người đàn bà đó sao?” Mộ Dung Ngọc suy đoán.
“Đừng suy đoán lung tung, chẳng qua vì Bạch Tiểu Mai không đạt tiêu chuẩn.” Diệp Thần nhún vai nói.
“Không đạt tiêu chuẩn? Ngươi thích phái đẹp tham gia mà? Công chúa của trường xinh đẹp như vậy.” Mộ Dung Ngọc khinh bỉ nói.
“Ý ta là ở chỗ này này.” Diệp Thần sờ ngực Mộ Dung Ngọc nói.
“Biến thái ai cho ngươi sờ. Nàng đều lớn gần bằng ta, còn không đạt tiêu chuẩn chỗ nào?” Mộ Dung Ngọc tức giận nói. Rõ ràng hắn viện cớ. Hắn không nhận Bạch Tiểu Mai nhất định vì nàng là đệ tử của Korito Oba.
“Diệp Thần… người vừa rồi là...” Mộ Dung Ngọc dò hỏi.
“Korito Oba… là kẻ duy nhất trên thế giới này mà tôi không thể kiểm soát cũng như đối phó được.” Diệp Thần nghiêm túc trả lời.
“Kẻ mà… không thể đối phó? Mạnh đến vậy?” Mộ Dung Ngọc có chút kinh hãi.
“Đừng nói bà ta,càng nhắc càng đau đầu.” Diệp Thần xoa xoa đầu không muốn nói.
“Ta cũng chẳng muốn nghe, chẳng qua bỗng nhiên có cảm giác thấy hai cái Diệp Thần vậy. Có chút đáng sợ ác mộng.” Mộ Dung Ngọc nghĩ tới có hai Diệp Thần ăn không ngồi rồi chiến nàng tiện nghi liền cảm thấy lạnh rùng người.
“À mà quên có một chuyện không nhắc.” Diệp Thần xấu xa nhìn Mộ Dung Ngọc.
“Chuyện gì?” Mộ Dung Ngọc nghi ngờ.
“Bộ quên rồi sao?” Diệp Thần ánh mắt có chút cá chết.
“Hả?” Mộ Dung Ngọc không nhớ ra.
“Hồi nãy có người nói, nếu có ai tới đăng ký… hắc hắc...” Diệp Thần ôm vai Mộ Dung Ngọc nhìn chằm chằm ngực nàng, lưỡi đều dài ra vô liêm sỉ.
“Nhưng… nhưng cô ấy có gia nhập đâu?” Mộ Dung Ngọc mặt có chút biến sắc.
”Rõ ràng ngươi nói chỉ cần có đứa con gái nào dám đăng ký chứ có nói nhất định phải gia nhập đâu?” Diệp Thần khinh bỉ nàng nói.
“Ta nói vậy sao? Sao ta không nhớ nhỉ?” Mộ Dung Ngọc thà chết chối bay.
“Hiểu rồi, hóa ra là Tiểu Ngọc là kẻ nói dối, rõ ràng luôn chỉ trích ta sống lỗi, vậy mà… hầy.” Diệp Thần ôm lấy Mộ Dung Ngọc sờ sờ nàng cái mông trêu trọc.
“Chết đi đồ quỷ dâm đãng. Ta nói được thì làm được. Ngươi nói ra yêu cầu của mình đi, ta sẽ (nghe) tất cả.” Mộ Dung Ngọc tức giận ẩn ra Diệp Thần, tên này toàn lợi dụng chiếm nàng tiện nghi.
“Hắc hắc, tối nay khi mớm sữa ngươi không được mặc quần áo phải mặc áo tắm mông hình chữ V hoặc chữ O. Còn nữa, còn nữa phải tắm cùng nhau hằng ngày để tăng tình cảm cha con. Đúng rồi, đến tôi nhất định phải ngủ cùng giường với ta. Để hâm nóng tình cảm.” Diệp Thần háo sắc đưa móng vuốt.
“Ừ ừ, còn gì nữa không?” Bạch Tiểu Mai đầu đều hiện lên mấy cục tức.
“Còn nhiều lắm… mà… này phải thực hiện đúng như đã nói đấy.” Diệp Thần nhìn Bạch Tiểu Mai đề phòng nàng lật lọng nói. Dù sao hắn yêu cầu hơi nhiều và tất nhiên … không quá đáng (dối lòng vờ lờ.)
“Tất nhiên là sẽ giữ lời, tôi đã (nghe) tất cả những gì mà đồ biến thái sẽ nói rồi đó. Vậy là tôi đã thực hiện lời hứa rồi nhé, sẽ nghe tất cả.” Mộ Dung Ngọc mở miệng tự tin nói. 
“Tiểu Ngọc ngươi học xấu lừa ta.” Diệp Thần nhìn Mộ Dung Ngọc có chút không cam tâm, thế nào hắn lại nhận ra muộn thế chứ.
“Không dám, tại ngươi nghe không rõ thôi.” Mộ Dung Ngọc lè lưỡi nói. Để ngươi ra điều kiện khác gì tự chôn mình.
“Ách, Tiểu Ngọc thương lượng lại cho ta… nói lại điều kiện được không? Chỉ cần mớm sữa thôi cũng được.” Diệp Thần vô liêm sỉ nói.|
“A hi hi,Nằm mơ. Biến thái cút đi.” Mộ Dung Ngọc cười một cái lập tức lạnh mặt khinh bỉ liền bỏ đi. Muốn chiếm nàng tiện nghi nằm mơ.
“Ách, Tiểu Ngọc đừng đi, suy nghĩ một chút… chỉ một chút cũng được. Không cần mớm, ta tự bú cũng được, không ta cho ngươi bú lại, hai bên trao đổi cách bú cũng được.” Diệp Thần lập tức đuổi theo càng lúc càng vô liêm sỉ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.