“Oa, thật thoải mái. Hiện tại thật sự muốn về phòng tắm một cái.” Mộ Dung Ngọc xoa xoa mình cái bụng tròn không có ý tứ ợ ra một cái. Dù sao nàng làm con trai mười mấy năm được một ngày làm con gái thùy mị thứ này còn chưa có học trong sách giáo khoa.
“Tiểu Ngọc chúng ta tới tắm cái uyên ương hồ điệp thế nào? Ta hứa tuyệt đối chỉ tắm mà thôi. Ngươi tắm cho ta, ta tắm cho ngươi chà xát lẫn nhau.” Diệp Thần hai mắt chớp chớp nói.
“Ngươi về cùng tỷ tỷ tắm uyên ương. Ta không cần.” Mộ Dung Ngọc tính khí nói. Cái tên này lúc nào cũng nghĩ chiếm nàng tiện nghi.
“Chúng ta cũng tắm uyên ương được chứ sao?” Diệp Thần thắc mắc.
“Có ai cùng con gái mình tắm uyên ương qua?” Mộ Dung Ngọc trừng mắt cảnh cáo.
“Cha tắm cho con gái là chuyện kinh thiên địa nghĩa. Có gì phải xấu hổ. Ta không xấu hổ cũng không ngại ngươi ngại làm cái gì?” Diệp Thần nghi hoặc nhìn nàng nói.
“Ta không phải trẻ con. Ngươi đừng nghĩ chiếm cái gì tiện nghi.” Mộ Dung Ngọc kiên quyết không thương lượng.
“Ngươi có cái gì tiện nghi ta chưa thử qua sao? Với lại trong lòng cha mẹ con cái mãi mãi là đứa trẻ. Mà đã là trẻ con có nhìn thấy cũng có làm sao?” Diệp Thần kinh ngạc thắc mắc hỏi.
“Ngươi…” Mộ Dung Ngọc muốn quăng túi vào mặt tên bỉ ổi này.
“Không nói, không nói. Ta đưa ngươi trở lại. Trở lại sau khi tắm uyên ương. Tối đến tắt lửa tối đèn mó nhau.” Diệp Thần không biết xấu hổ lập lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-he-thong/1846682/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.