Diệp Tiểu Y trở về mình căn lều, lúc này A Tử đã sớm tại hắn trên giường trần chuồng bị buộc chặt vào bốn góc của chiếc giường của hắn. Cơ thể đều run đến bần bật lên. Có vẻ như thuốc khiến cơ thể nàng cực kỳ ẩm ướt, trở lên nhạy cảm một cách lạ thường. Dù sao thì Tiết Mộc Y tính toán là cái thần y, đã không chế xuân dược thì thôi. Một khi chế ra nhất định là loại mạnh nhất. Cái này chỉ trách A Tử số nhọ.
“Ưm... ngươi là đồ khốn nạn… rốt cuộc cho ta uống cái gì thuốc?” A Tử cả người đều bủn rủn chân tay nói. Vốn dĩ nàng đang ngồi thoải mái uống trà, liền lập tức bị một đám nữ nhân xúm lại bắt uống thuốc rồi trói lên mặc kệ nàng kêu gào.
“Ngươi còn không rõ ràng? Thứ ngươi uống chính là xuân dược. Sao nói một chút cảm thụ thế nào? Có phải rất ngứa sao?” Diệp Tiểu Y đưa bàn tay chạm nhẹ nhàng vào cơ thể nàng nói.
“A… ưm… bỏ bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra… hộc hộc...” A Tử cả người lập tức cô rút vào rướn người lên sau đó lập tức kiệt sức thở hồng hộc, nàng không biết đây đã là lần thứ mấy nàng làm cái giường này ướt sũng. Nhưng chỗ đó vẫn cảm thấy cực kỳ tê nóng và ngứa.
“Cơ thể của ngươi so với ngươi cái miệng nhỏ này rất thành thật.” Diệp Tiểu Y sờ lên nàng cằm nói.
“Tại sao lại đối với ta như vậy?... ưm… chỗ đó không được… ta vừa mới.... ngươi mau dừng lại...” A Tử khóc không ra nước mắt, lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-he-thong/1846577/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.