Diệp Thần cùng Lý Mạc Sầu mặc kệ Doãn Chí Bình sống chết liền đi thẳng đường đến Cổ Mộ. Dù sao mối thù chặn khoai không đội trời chung a. Sau một thời gian Doãn Chí Bình tỉnh lại trong rừng chỉ biết ôm con cờ u đang nằm một góc mà khóc.
Hắn nuôi còn chim trong quần í lộn là trong lồng còn chưa kịp phạm tội đã ra đi tìm đường cứu nước rồi, sao lại không đau lòng cơ chứ. Nếu biết trước thế này hắn đã nghe lời cùng trưởng giáo sư phụ cùng ổng đi thanh lâu dạo chơi một vòng rồi. Nhưng lại sợ chi tiền nên đều từ chối a, ai dám để trưởng giáo giả tiền chứ? Giờ thì hối hận không kịp đi a.
“Diệp Thần, Lý Mạc Sầu, sẽ có ngày ta liều mạng với các ngươi.” Doãn Chí Bình hét lên một tiếng thảm, ánh mắt đầy thù hận dường như có thể giết người lúc.
Ôm mình của quý hắn quay lại Toàn Chân giáo từ lúc tờ mờ sáng tránh cho bị phát hiện cùng đi thay một cái bộ đồ mới. Sau đó liền nhanh chóng tìm chút thuốc trị thương cho mình. Hắn cũng không có dại dột mà để chuyện này lan ra ngoài. Liền nhanh chóng đến tìm trưởng giáo sư phụ.
Dù sao hắn cùng trưởng giáo giao tình không tệ, hắn còn hoài nghi mình có phải con trai riêng của lão không nữa à. Ở Toàn Chân Giáo Triệu Chí Kính cố gắng bao nhiêu đều không như hắn, có cái gì vui đều gọi hắn, chưa kể hắn phạm lỗi gì đều rất bao che.
“Trưởng giáo sư phụ, người nhất định muốn giúp con trả thù.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-he-thong/1846434/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.