Chương trước
Chương sau
Đại sư phụ Kha Trấn Ác đánh tới phía của Âu Dương Phong nhưng rất nhanh liền bị đánh bay lại phía sau đi à. Dù sao một cái Tông Sư cao thủ đánh với một tên Nhị lưu cao thủ còn là cao thủ già nữa thì không thắng được thì thôi không làm cao thủ nữa dứt khoát đi về quê chăn ruộng đi cho nó nhanh.
“TĨnh ca ca ngươi mau đi lên giúp đỡ đại sư phụ đi. Người không phải là lão động vật đối thủ.” Hoàng Dung một bên an ủi nữ nhi đang nhìn con chó thui mà khóc sướt mướt, điểm lại Dương Quá huyệt đạo liền nói.
“Được, vậy ngươi liền giúp ta trông chừng mấy đứa này.” Quách Tĩnh lập tức gật đầu xông lên. Nàng cuối cùng cũng là nghĩ nhờ đến hắn đi a.
“Đừng đánh nữa. Nghĩa phụ ông ấy là người tốt đừng có đánh nữa.” Dương Quá liền lập tức kêu lên nói.
“Quá Nhi ngươi còn nhỏ không biết thiện ác. Đợi ta thu thập tên ma đầu này chúng ta lại nói.” Quách Tĩnh tiếc thép rèn không thành thép nói.
Quách Tĩnh liền lập tức xông lên tham gia cuộc chiến. Hoàng Dung nhìn xung quanh không khỏi thở dài. Đây rõ ràng là Diệp Thần có liên quan đến cái này vụ việc đi a. Âu Dương Phong chắc cũng là hắn mang lên đảo. Chắc cả mẫu thân cũng là đi cùng hắn. Nhìn bốn cái chân chó bị gặm ném tại bốn góc là biết có bốn người tại đây a. Trên đảo còn ai khác ngoài hai người họ thích gây chuyện đâu.
“Dung Nhi ngươi mau lên giúp Tĩnh Nhi đi, chỉ một mình nó đánh bại được Âu Dương Phong là rất khó, chẳng biết tại sao, tên này nội lực lẫn võ công đều tiến bộ mạnh như vậy.” Đại sư phụ Kha Trấn Ác biết mình tiến lên chỉ gây cản trở lập tức liền lùi lại nhường người khác lên.
“Được đại sư phụ trông chừng giúp ta mấy đứa trẻ này.” Hoàng Dung liền lập tức ném Dương Quá cho Đại Sư phụ tránh hắn chạy lung tung nói. Đứa trẻ này kinh mạch đều được đả thông có thể tự giải huyệt rất nhanh a.
“Dung Nhi ngươi yên tâm. Tiểu tử xem ngươi còn chạy đi đâu. Quả nhiên người hôm đó cứu hắn là ngươi mà nhóc con.” Kha Trấn Ác đối với DƯơng Quá như có thâm thù đại hận liền hận không thể một chưởng đánh chết tên súc sinh này nói.
“Lão già đáng chết mau thả ta ra. Ta không phục, có giỏi thả ta ra đánh một trận. Các ngươi nhiều người như vậy đánh một mình nghĩa phụ ta còn gì là hảo hán.” Dương Quá liền lập tức mở miệng khi thấy Nghĩa phụ bị rơi vào thế bí nói.
“Hừ đối đầu với loại ma đầu này còn cần cái gì mà hảo hán chứ. Hắn chơi trò lừa bịp so với chúng ta còn nhiều hơn nhiều. Tiểu tử ngươi nhận giặc làm cha, không khác gì nhau cả. Đúng là rồng sing rồng, chuột sinh chuột.” Kha Trấn Ác lập tức mở miệng nói. Bọn họ quả nhiên cậy đông hiếp yếu thì đã sao nào, đánh nhau với ma đầu Thất Quái đã bao giờ từ thủ đoạn sao.
“Hừ, các ngươi đều là lũ xấu xa. Dùng thủ đoạn thì các ngươi cũng khác gì người ác chứ. Đều như nhau cả thôi, chó chê mèo lắm lông. Cái gì chính nghĩa ta nhổ. Nghĩa phụ ngươi mau chạy đi đừng lo cho ta. Bọn họ không dám làm gì ta.” Dương Quá lập tức mở miệng khinh bỉ nói.

“Được con trai ngoan, ta đang bị thương nặng đợi ta dưỡng thương xong lại đến cứu con.” Âu Dương Phong vừa đối phó Đả Cẩu Bổng vừa đánh đến Giáng Long Thập Bát Chưởng, cũng còn tốt hắn dạo này đi theo Diệp Thần được lợi không ít, linh dược Hoàng Dược Sư đan dược ăn nhiều. Nội công cũng có thể đánh với hai cái này người.
“Muốn chạy để mạng lại.” Quách Tĩnh làm sao bỏ qua cơ hội thể hiện trước mặt Dung Nhi chứ. Lập tức ra đòn Giàng Long Hữu Bối tiến đến chặn đường lui của Âu Dương Phong khiến hắn bị dồn vào thế nguy hiểm. Hoàng Dung liền lập tức không có tiến lên. Vì nàng biết nếu làm như vậy Âu Dương Phong khẳng định sẽ nguy hiểm, mà Diệp Thần hắn sẽ đứng im sao, đơn giản sẽ không đi. Nhưng có vẻ như Âu DƯơng Phong nội thương cũng khá nghiêm trọng, có lẽ liền chắc chắn không tránh được Quách Tĩnh cái này chưởng pháp đi.
“Diệp ca ca ngươi còn không ra tay, cái này ông lão tốt chơi liền sẽ bị đem ra đánh chết đó.” Phùng Hằng trốn một bên không khỏi kinh hãi nói.
“Không có việc gì, Dương Quá hắn không phải để làm cảnh. Con người luôn trở nên mạnh mẽ hơn khi có điều gì đó quan trọng đang đần tan biến trước mắt họ.” Diệp Thần vẫn đứng gần đó quan sát không có ý định xuất thủ nói.
Dương Quá thấy nghĩa phụ gặp nguy hiểm liền cắn một cái vào Kha Trấn Ác tay khiến hắn đau đớn thả ra sau đó lập tức đi đến phía trước đưa ra chỉ tay đánh tới một đòn Nhất Dương Chỉ về phía Quách Tĩnh. Mọi người đứng nhìn xem cái này cảnh lập tức ngốc đến nơi. Là Nhất Dương Chỉ a, mặc dù không mạnh nhưng thực sự là Nhất Dương Chỉ môn võ công này chính là không thể khinh thường được.
Quách TĨnh vốn là không có đề phòng lại bị cái này Nhất Dương Chỉ đánh tới cộng với ngạc nhiên liền chỉ kịp tránh né, đòn đánh liền không có thể biến chiêu tạo cơ hội cho lão động vật Âu Dương Phong chạy trốn mất.
“Là Nhất Dương Chỉ là ngươi giết cha chúng ta.” Đại Võ Tiểu Võ liền lập tức hai mắt đỏ ngầu nhìn cái này DƯơng Quá hận không thể biết được sự thật. Nhưng cha của bọn họ chết bởi Nhất DƯơng Chỉ là không thể nào nghi ngờ được a.
DƯơng Quá thấy mọi người xung quanh nhìn đến hắn ánh mắt liền theo bản năng quay người muốn chạy lập tức bị Quách Tĩnh đi đến chặn lại kéo lên không trung.
“Quá Nhi, Nhất Dương Chỉ môn võ công này ngươi từ đâu học được. Đại Võ Tiểu Võ thu hồi mình sát khí. Với cái này tiểu thành Nhất Dương Chỉ vốn không làm tổn thương được cha các ngươi.” Quách Tĩnh liền không khỏi nhíu mày điểm huyệt Dương Quá nói.
Đại Võ Tiểu Võ nén mình cơn tức giận liền nhìn cái này Dương Quá hắn chắc chắn biết được người giết cha của bọn họ a. Còn nữa cái này Nhất Dương Chỉ là cha hắn bái sư lấy được truyền thừa đến tuyệt đối không thể để tên Dương Quá này dùng đến. Dù 7fY4RS sao võ công của Võ gia lại để một tên họ Dương dùng quá mất mặt họ rồi.
“Mọi người có gì liền từ từ về phòng chúng ta cùng nói. Dù sao bên ngoài nói không tiện.” Hoàng Dung liền mở miệng nói.
“Mẫu thân ta muốn về phòng ta khong muốn ở đây. Còn nữa Dương Quá ngươi ăn ta tiểu Cẩu nhất định không xong với bổn tiểu thư.” Quách Phù đau xót nhìn tiểu cẩu lại căm hận nhìn Dương Quá cái tên khốn nạn này liền đi đến mẫu thân khóc lóc.
“Ngươi làm gì được ta nào. Các ngươi có giỏi thì liền tới giết ta, Dương Quá này không sợ chết.” Dương Quá khinh thường mở miệng nói. Thực ra hắn là cứng miệng đi a. Hắn còn chưa bóc tem còn là trai tân chưa tình vẻ đẹp trai của hắn chẳng may chết quá uổng.
“Không cần nhiều lời với tên nghiệt tử này. Ta liền đánh chết hắn tại đây là được.” Đại Sư Phụ Kha Trấn Ác quá nhiều lần vì cái này tiểu tử thối này bỏ qua cơ hội giết kẻ thù liền tức giận đánh ra một chưởng.
Chuyện quá bất ngờ không ai kịp ra tay ngăn cản lại. Chưởng pháp này liền muốn đập vào người của Dương Quá khiến hắn thất khiếu chảy máu mà chết. Đại sư phụ bị cừu hận che mờ mắt a.
“Xong, lần này thật đi lên trên bàn thờ núp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân a. Tiếng gọi ông bà thân thương vẫy gọi hic.” DƯơng Quá bị điểm huyệt tạm thời không thể tự giải liền không có thể tránh thoát liền nhắm mắt lại.
“Đại sư phụ dừng tay...” Hoàng Dung liền muốn dùng Đạn Chỉ Thần Thông đánh tới nhưng trong tay không có đá vừa rồi cùng Âu Dương Phong đánh nhau dùng hết. Với lại nước xa vốn không cứu được lửa gần a.
“Sư phụ thủ hạ lưu tình.” Quách Tĩnh lập tức liền sợ hãi nói. Đại sư phụ vậy mà thật đối với Quá Nhi ra tay ác độc. Mọi chuyện đang vượt qua tầm kiểm soát đi a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.