Chương trước
Chương sau
Diệp Thần buổi tối đến lập tức muốn đi tìm Lý Mạc Sầu đàm đạo nhân sinh đi à. Tìm được nàng quả thực rất đơn giản a. Cái mùi hương cơ thể đặc trưng của xử nữ hắn làm sao có thể nào quên được à. Đôi khi giác ngộ hắn cảm thấy mình đang tiến hóa ngược thành cẩu đi à. Mũi thính dễ sợ với xinh và tịt ngòi với gái xấu đi a.
“Lăng Ba ngươi đem cái này Lục Vô Song mau chóng mặc lại quần áo, có ngươi sắp tới đây. Đừng để người khác chiếm ngươi sư muội tiện nghi. Như vậy sẽ làm hỏng nàng trinh tiết. Còn nữa giúp nàng lên cung thủ xa vào.” Lý Mạc Sầu liền mở miệng nói.
“Cái này bà cô già ta còn chưa có tắm xong a. Ngươi không thể đối xử với ta như vậy à.” Lục Vô Song đầy oán hận nói.
“Ngươi hiện tại là đệ tử ta, không biết chút tôn ti chật tự gì cả. Lăng Ba ngươi liệu dậy dỗ nàng cho thật tốt, nếu không đừng trách vi sư cả ngươi cũng đem ra phạt.” Lý Mạc Sầu có chút không vừa ý mở miệng nói.
“Sư muội ngươi đừng có tiếp tục cùng sư phụ đối đầu nữa. Nếu không sẽ không có kết cục tốt đâu à.” Hồng Lăng Ba lập tức khẽ dặn dò tiểu sư muội của mình nói.
“Tỷ tỷ, nàng đã giết đi phụ thân lẫn cả mẫu thân ta. Thù này ta bất cộng đái thiên a. Ta biết ngươi đối với ta rất tốt nhưng đừng ngăn cản ta thù này ta quyết trả bằng được.” Lục Vô Song lập tức mở miệng cắn chặt răng nói.
“Ây sư muội được rồi không nói ngươi. Mau đi theo ta ta giúp ngươi mang lên thủ cung xa.” Hồng Lăng Ba lập tức mở miệng nói.
“Được, đa tạ ngươi tỷ tỷ.” Lục Vô Song gậu đầu liền lập tức đi theo. Hồng Lăng Ba lên giúp cho Lục Vô Song thủ cung sa thay vào quần áo lập tức đưa nàng ra ngoài gặp sư phụ đi à.
“Vô Song không cần biết ngươi có phải hay không hận ta nhưng hiện tại ngươi đã là ta đệ tử, chuyện trước kia ta sẽ bỏ qua. Ta đối với đệ tử không cần tu vi cao nhưng cũng cần có nguyên tắc của nó. Ta nói các ngươi thủ cung sa tuyệt đối không thể mất trước khi thành thân, nếu không ta lập tức giết các ngươi rõ chưa hả. Tránh cho bại hoại gia phong. Với lại phải nhập môn 10 năm mới được tư tình, nếu như người đó xuất hiện, ai chưa thành thân đều phải cùng với hắn viên phòng trở thành hắn thế tử. Đã rõ chưa.” Lý Mạc Sầu lập tức mở miệng nhắc nhở.
“Người đó rốt cuộc là ai?” Lục Vô Song lập tức mở miệng nói.
“Người đó là năm đó tổ sư gia cùng sư tổ, sư thúc, sư phụ mơ đến đi à. Năm đó tổ sư gia còn có vẽ ra hắn một bức chân dung đâu.” Hồng Lăng Ba lập tức cho tiểu sư muội giải thích nói.
“Hừ, cứ nhớ thương một người không tồn tại như vậy là không được a. Theo ta thấy cái này bà cô già chắc chắn là muốn ta không cưới được chồng mà.” Lục Vô Song liền có chút khó chịu nói. Năm nay nàng cũng đã gần mười tuổi mười năm sau chẳng phải sẽ gần hai mươi sao à. Ở cổ đại như vậy gọi là ế đi à.
“Tỷ tỷ ngươi nói xem có hay không chân dung hắn a. Ta thực muốn xem à.” Lục Vô Song liền tò mò nói.
“Có ngươi đợi ta một chút. Còn nữa ngươi nên giọ sư tỷ a.” Hồng Lăng Ba gật đầu lập tức rời đi lấy đi à.
“Ta biết sư tỷ.” Lục Vô Song cũng gật đầu nói.
“Đây của ngươi liền cầm lấy xem một chút liền trả lại đó.” Hồng Lăng Ba mang đến một bức tranh bắt đầu giở ra nói.
“Tỷ tỷ à không sư tỷ ngươi có phải hay không lừa ta đó à. Bức tranh này vốn không có vẽ mặt a. Chẳng lẽ người này liền là người không mặt sao.” Lục Vô Song liền thắc mắc nói.

“Sư muội lúc đầu ta cũng là nghĩ vậy nhưng về sau sư phụ nói chỉ cần hắn xuất hiện sư phụ có thể đảm bảo mình sẽ nhận ra hắn là không thể nào nghi ngờ đi à.” Hồng Lăng Ba liền thành thật nói.
“Chết cười ta rồi, như vậy cái này bà cô già cả đời này cứ xác định cô độc đi à.” Lục Vô Song liền không khỏi khinh bỉ nói.
“Ngươi nên gọi là sư phụ, không có tôn ty chật tự gì cả có tin hay không ta giết ngươi.” Lý Mạc Sầu liền tỏa ra sát khí nói.
“Sư phụ...” Lục Vô Song lập tức sợ hãi nói. Xong lại tự chửi mình một câu vô dụng đi a.
“Được rất tốt. Các ngươi yên tâm người đó đã xuất hiện chẳng qua ta còn phải xác minh có thực sự hay không là hắn đi a.” Lý Mạc Sầu hài lòng nói.
“Người mà ngươi nói có phải hay không là ta không à?” Diệp Thần bất thình lình xuất hiện mở miệng nói.
“Ngươi thực sự mà đến.” Lý Mạc Sầu liền đỏ mặt nói.
“Thật sự là đẹp trai a, không ngờ sư phụ lại khá như vậy à. Chọn nam nhân ánh mắt chuẩn không cần chỉnh đi a.” Hồng Lăng Ba lập tức không khỏi mở miệng hoa si nói. Lập tức bị Lý Mạc Sầu liếc nhìn một cái liền ngay lập tức thu liễm lại đi à.
“Đúng a, ta chẳng phải đã nói sẽ đến thăm ngươi sao, Vô Song ta chính là đến thăm ngươi.” Diệp Thần liền đi đến gần nàng cười nói. Lý Mạc Sầu có chút vui vẻ lập tức bị dập tắt khi nói đến Vô Song lúc.
“Đại ca ca là ngươi a. Trình Anh tỷ tỷ có khỏe không vậy?” Lục Vô Song thấy người đến là Diệp Thần không khỏi mở miệng hỏi.
“Nàng sống rất tốt ngươi không cần lo lắng. Ở đây học nghệ chuyên tâm đi à.” Diệp Thần liền cười vui vẻ nói.
“Thật sự là quá tốt rồi.” Lục Vô Song liền không khỏi vui vẻ nói.
“Ngươi đến đây đến cùng là có việc gì a.” Lý Mạc Sầu thấy hắn bơ mình lập tức mở miệng nói.
“Ây, cái này muội muội thật xinh đẹp a. Ngươi không biết đã có người yêu chưa có hay không muốn cùng đại ca giao du a. Ta hứa sẽ cưng chiều ngươi à.” Diệp Thần liền mở miệng cười hỏi.
“Ta... Chưa có a, nếu như đại ca ca cần ta có thể... À không ta không dám à.” Hồng Lăng Ba liền e thẹn nhưng nhìn thấy sau lưng Diệp Thần bừng bừng sát khi không khỏi lắc đầu liên tục đi à.
“Sư tỷ hắn đã có nương tử ngươi nên chết chủ ý đi a.” Lục Vô Song không khỏi mở miệng nghĩ đến Trình Anh tỷ tỷ không khỏi liền có chút ghen tỵ đi à.
“Không sao, chỉ cần các ngươi muốn ta liền có thể cưới đi à. Dù sao ta cũng không ngại. Tiểu Song Song tương lai ngươi nhất định muốn, ta có thể để dành cho ngươi một chỗ a.” Diệp Thần liền hôn gió một cái khiến hai cái này cô nàng liền đỏ mặt lên e thẹn không biết suy nghĩ cái gì đi à. Đây là lần đầu các nàng được tỏ tình a.
“Thật sư là được sao a. Tương lai ta muốn nhất định gả cho đại ca ca làm thê tử.” Lục Vô Song liền ngây thơ nói.
“Cái tên đáng chết ngươi là muốn bơ ta hả. Nói rốt cuộc đến đây để làm gì hả. Đệ tử của ta không phải để cho ngươi tán nhé.” Lý Mạc Sầu lập tức nổi giận nói. Hắn rõ ràng là bơ nàng đi a. Nàng có gì không bằng hai cái này đệ tử a, ngực đều lớn hơn mông đều cong hơn. Vậy mà hắn không có chú ý nàng sao a.
“Ân, ta nào có thể bơ ngươi a. Chỉ cần ngươi gật đầu ta liền giúp ngươi làm ấm giường đi a. Tiểu Sầu ta nói ngươi có phải hay không là ghen đi a.” Diệp Thần liền nói chúng chỗ đen mà đen đúng chỗ nói.
“Ta không có ghen đi à.” Lý Mạc Sầu mặt không khỏi đỏ lên nói.
Hai cái đệ tử không khỏi ngạc nhiên, Lý Mạc Sầu vậy mà có thể đỏ mặt vì nam nhân này a. Lục Vô Song khóe miệng liền hơi cong lên tiếu lên một nụ cười đi à. Nếu như vậy nàng nhất định muốn đại ca ca là của mình a. Như vậy chính là giúp cha mẹ trả thù à. Thứ ngươi không có chính là ta có đi a, thứ ngươi muốn có chính là của ta à.
“Đại ca ca ta thật yêu thích ngươi a. Ta muốn cho ngươi sinh con. Tương lai ta muốn cho ngươi sinh mười đứa con á.” Lục Vô Song liền mở miệng cười vô tư nói.
“Bại hoại nữ nhân sao có thể nói như vậy chứ. Lăng Ba quản tốt ngươi sư muội không hai ngươi đều chịu phạt cho ta. Lăng Ba ngươi nghe rõ chưa hả? Lăng Ba... Ngươi tỉnh lại cho ta. Ta muốn cùng hắn nói chút chuyện riêng a.” Lý Mạc Sầu lập tức mở miệng cười nói. Cái này đệ tử chắc chắn là mang Hà Nguyên Quân damdang tính đi à. Damdang mọi người hiểu là đảm đang cũng được mà dâm đãng cũng không sao tùy đầu óc ai trong sáng a, tác trong sáng lắm
“Ân rõ... Sư phụ.” Hồng Lăng Ba mải mê nhìn cái này Diệp Thần liền có chút không tiếp thu mở miệng nói. Sau đó, liền đem đi mình sư muội đi vào trong động đi à. Cái động này khá sau a, có hai ngã rẽ nữa đi à. Hệt như phụ nữ cũng có hai ngã rẽ đi a. Tác ngươi đen tối quá đó. Nhưng ta thích cái suy nghĩ đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.