"Ngoan, há miệng ra."
Nguyễn Luân mặt nóng bừng bừng, bây giờ trong đầu hắn trống rỗng, bất tri bất giác lại nghe lời cô.
Trong miệng hắn nhiều hơn một thứ mềm mại, quá kích thích và dần tước đoạt đi hơi thở của hắn.
Thương Ly uyển chuyển dạy cho hắn cách hôn, tên ngốc này nhịn thở sắp nghẹn, cô còn phải chỉ bảo hắn thở vài lần mới tốt hơn được.
Kết thúc nụ hôn, hắn mềm nhũn nằm trong ngực Thương Ly, để mặc cho cô tùy ý ôm hắn.
"Em thích không?"
"Thích." Cô thích hôn hôn!
Nhận được câu trả lời đúng ý, hắn vui vẻ quấn lấy cổ Thương Ly, mặt đối mặt.
"Thế em có thể chỉ thích mình anh không?"
Hắn không hiểu sao khi ở cạnh cô gái này lại làm cho hắn lưu luyến, muốn mãi ở bên cạnh cô, ích kỷ muốn cô chỉ nhìn một mình hắn.
Thứ cảm giác kì quái này hắn không khống chế được, cũng không bài xích.
Cô rất lâu sau mới gật đầu.
Không biết cô nghĩ ngợi cái gì nhưng cuối cùng cô cũng đồng ý, như vậy cũng đủ rồi.
...
Phía bên Võ Ý đã sắp điên lên rồi, cả phòng làm việc rơi vào một mảng u tịch, nhân viên từ trên xuống dưới không ai là không cúi mặt mà đi, chỉ sợ mình thở quá mạnh sẽ bị ông chủ ném khỏi công ty.
"Đi! Mang cái đứa bất hiếu kia đến đây cho tôi!"
"Vâng..." Anh thư ký toàn thân đổ mồ hôi lạnh, anh ta chỉ chờ có mỗi câu này để được chuồn đi. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-giang-lam/2882881/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.