Thương Ly khẽ thở dài một hơi.
Cô kéo theo Nguyễn Luân đi tiếp.
Gặp ma dọa ma, gặp quỷ nạt quỷ.
Cuối cùng cũng tới được cửa ra.
Bùm!!
Thương Ly bị một đám người vay quanh, miệng cười rơm rã với cô.
"Chúc mừng hai bạn đạt kỷ lục người chơi nhanh nhất, đây là phần quà dành cho hai bạn."
Nhân viên công tác đưa cho Thương Ly một hộp quà, bên trong không biết là gì nhưng rất nhẹ, có tiếng kêu leng keng rất vui tai.
Thương Ly thầm nghĩ: Chỉ có thế mà đạt kỷ lục rồi? Mấy người này chơi kiểu gì thế!
"Cho anh." Thương Ly ném hộp quà cho Nguyễn Luân, rồi kéo hắn đi.
Nguyễn Luân mở hộp quà ra, bên trong là hai cái móc khóa hình hồ ly đen và thỏ trắng thiết kế rất tinh xảo. Nhìn sơ qua thì không thấy chúng liên quan gì nhưng nếu chú ý kỹ, bên hong con hồ ly có một đôi lục lạc giống cái trên cổ con thỏ trắng. Chúng là một đôi...
Nguyễn Luân lại nhét móc hình hồ ly đen vào khóa xe Thương Ly, nũng nịu dặn: "Cái này em không được tháo ra đâu."
Mỗi ngày cô cũng đâu chỉ lái một chiếc xe, gắn vào đây làm gì!
Thôi thôi, mục tiêu vui là được.
Còn cái móc thỏ trắng hắn lại gắn vào điện thoại, hắn cũng rất muốn hắn vào điện thoại Thương Ly nhưng điện thoại cô không có chỗ gắn. Ai bảo đó là điện thoại định chế!
Gắn xong, hắn lại tủm tỉm cười.
"Muốn ăn gì?"
"Kem nhé?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-giang-lam/2882849/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.