Chương trước
Chương sau
"Tiểu Ngà, Tiểu Ngà."

"Mới sáng sớm, anh làm loạn cái gì!" Rốt cuộc tại sao hắn vào được đây, còn không cho cô ngủ!

"Đừng ngủ nữa, em xem này."

Nguyễn Luân đưa điện thoại đến trước mặt cô, trên điện thoại đã mở sẵn một giao diện. Thương Ly bị ánh sáng màn hình làm khó chịu, muốn rạt văng nó đi nhưng Nguyễn Luân đã né bàn tay cô, vừa đưa tới trước mặt cô vừa nói.

"Có người nhận ra anh ở khu vui chơi, bây giờ phải làm sao."

Trên điện thoại là một diễn đàn, một nhân vật ẩn danh nào đó tung lên mạng, diễn đàn sục sôi.

[Này trông quen quá, nhìn kỹ cái chân váy đi, là cô gái đó!]

[Tôi nhìn ra rồi.]

[Đáng tiếc là không nhìn rõ mặt, chỉ cần một bên gương mặt thôi tôi cũng dám chắc là mỹ nhân!]

[Chỉ có tôi thấy cô ấy soái hay sao? Nhìn như ngự tỷ bá đạo tổng tài í!!!]

[Chỉ có tôi quan tâm rốt cuộc cô ấy và chồng tôi có quan hệ gì thôi sao!!!]

Thương Ly chỉ liếc một cái rồi tiếp tục đắp chăn ngủ.

Cô còn tưởng cái này ghê gớm lắm.

Mấy cái tin bát quái này sẽ có người xử lý, cô ném cho hắn một cái công ty cũng không phải để làm vật trang trí, hắn quan tâm làm gì!

"Tiểu Ngà?"

Thương Ly mất kiên nhẫn đáp: "Sẽ có người giúp anh xử lý, ngoan, về ngủ đi."

"..." Giờ đã gần 7 giờ rồi, ngủ cái gì mà ngủ chứ!

Thấy Thương Ly không có ý định dậy Nguyễn Luân cũng không làm phiền cô nữa, hắn ra phòng khách, cuộn tròn cơ thể vùi trong ghế sofa, tay nâng nâng cái điện thoại.

Với loại tin tức này người nói tốt có người nói xấu có, nhưng đa phần đều rất khó nghe.

Nhưng rất nhanh liền bị đè xuống.

Nhân vật xui xẻo ngày hôm nay là một diễn viên mười tám tuyến nào đó đăng ảnh hẹn hè với bạn trai. Cũng không có gì đánh hot nhưng bạn trai cô ta lại chính là một "minh vương" trong giới giải trí.

Nguyễn Luân có chút thất vọng.

Hắn cũng muốn giống nữ diễn viên đó, yêu nhau thì có gì đáng xấu hổ mà không thể công khai... Hắn muốn quan minh chính đại cùng cô dạo phố, cùng cô hẹn hò!

Nguyễn Luân hễ khi ở nhà rãnh rỗi là lại bám lấy Thương Ly rất phiền.

Vậy nên cô quyết định đi cướp về cho hắn thêm vài vai diễn, đương nhiên vai mục tiêu của cô có được đều là vai tốt nhất trong mùa.



Tài nguyên dồi dào tới mức các sao hạng A cũng phải ngứa mắt ghen tị.

Bắt đầu lại có người tung tin đồn hắn được bao nuôi.

Thương Ly liền thay hắn đáp trả.

Tin tức hắn là chủ của công ty giải trí Vinh Diệu được "người nào đó" tung ra ngoài.

Gió bắt đầu đổi chiều.

[Thật không ngờ tiểu thịt tươi mới nổi lại là ông chủ thần bí đứng sau công ty giải trí Vinh Diệu! Tiểu thịt tươi nhà ta đúng là lợi hại nha!]

[Ôi hóa ra chồng tôi là tổng tài à, chồng ơi yêu ơi anh có ý định tuyển vợ yêu chưa!]

[Mấy người từng nói Tiểu Luân nhà chúng tôi bị bao nuôi bây giờ sáng mắt ra chưa? Nói thế còn có thể cô gái kia mới là do Tiểu Luân nhà chúng tôi bao nuôi đấy!]

reeng reeng

"Tiểu Ngà, là em làm sao?"

"Không có." Ta cũng đâu có rãnh như vậy, giờ là thời buổi nào rồi, vung tiền là có kẻ làm thay, ta cần gì phải làm giúp ngươi.

[Ký chủ thật là con mẹ nó cô không biết cái gì gọi là tình cảm sao!] Chỉ cần nói một chữ ừ thôi cũng khiến cô mất sức sao!

"Thật sự không phải em sao?"

"Ừ." Ta đã nói theo mi rồi nhé, vậy nên im mõm lại dùm cái!

[...]

"..." Hắn biết là cô làm.

Ngoài hắn ra thì cung chỉ cô có thể khiến những người trong giải trí Vinh Diệu nghe lời.

Hắn nói tiếp.

"Tối nay em muốn ăn gì?"

"Tối nay anh về?" Thương Ly bừng tỉnh, hỏi lại.

Khó khăn lắm mới tống hắn đi được mấy ngày, sao hôm nay hắn lại được về rồi!

Là ta quá nhân từ, ta chưa đủ độc ác sao!

Tiếng ừ như tiếng gió, rất nhẹ và êm tai.

Nhưng sau đó lại mang âm điệu của nhóc đáng thương ấm ức bất lực.

"Em không muốn anh về sao?"

"Không có."



Cô trả lời rất nghiêm túc, nghiêm túc tới mức cô còn tưởng mình đang nói thật luôn ấy, cho nên hắn làm sao nghe ra được cái gì!

Bỗng chốc cảm thấy cô cũng rất hợp với nghề diễn viên nha.

Nói mới nhớ, cũng sắp tới lúc cô lên sàn rồi.

"Tiểu Ngà? Tiểu Ngà?"

"Hử?"

"Em đang làm gì thế, anh gọi mãi em không chịu lên tiếng."

"Anh nói gì?" Ta đang bận suy nghĩ chuyện tương lai, nỗi khổ của ta chỉ có ta mới thấu!

"Tối nay em muốn ăn gì, anh mua nguyên liệu về nấu cho em."

Thương Ly im lặng một lúc nhưng không lâu liền lên tiếng đáp lại.

Cô suy nghĩ rất tập trung, rồi báo lên vì món quen thuộc.

Thương Ly biết tối nay Nguyễn Luân sẽ về nhưng không nghĩ hắn về còn mang theo cả rắc rối về.

Ảnh hắn chọn rau củ trong siêu thị bị người ta chụp lại tung lên diễn đàn.

Chàng thiếu niên trong ảnh rất tinh xảo, vẻ mặt non nớt đáng yêu đang vô cùng nghiêm túc lựa chọn rau củ.

Một trận phong ba bão táp online bắt đầu.

[Ôi ông xã đi chợ! Ông xã thật đảm đang!]

[Thật ngưỡng mộ cô gái bên cạnh ông xã, cô ta kiếp trước cứu được cả thế giới sao!]

[Cũng không chắc Tiểu Luân có phải nấu cho cô gái kia ăn hay không, mấy người sồn sồn lên thì Nguyễn Luân có nấu cho mấy người ăn được không?]

[Chồng cũng không công khai với cô gái đó, chúng ta vẫn còn cơ hội, cố lên nào anh chị em!]

"Tiểu Ngà ăn cơm thôi." Nguyễn Luân dọn món cuối cùng lên, thuận tay cướp lấy điện thoại trên tay Thương Ly, "Em đừng suốt ngày ru rú trong cái điện thoại, không sợ bị cận sao."

"Em cũng không phải cầm suốt."

Còn không phải ta muốn xem mi được người ta hoan nghênh thế nào sao! Vì mi mà ta còn bị nói là bao nuôi, rõ ràng là ai bao nuôi ai hả! Không chỉ vậy mà mấy cô vợ online của mi còn nói ta là hồ ly tinh, rốt cuộc ai mới là hồ ly tinh hả!

Lúc Thương Ly tức giận hai má sẽ phồng lên như hai cái bánh bao nũng na nũng nịu.

Còn lúc Thương Ly thật sự tức giận cô chỉ cười, cười đến vô cùng vui vẻ... Nhưng đằng sau nụ cười ấy cô sẽ khiến người ta phải nghi ngờ nhân sinh. Đương nhiên vế này Nguyễn Luân không biết, hắn chỉ biết Thương Ly khi giận vô cùng đánh yêu.

Nhưng cô giận cái gì?

Một lát phải tìm hiểu xem.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.