🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đã đền bù, lại có bộ dáng này, thực sự làm bọn họ không tức được.

"Ba người chúng ta, lần đầu tiên tới nơi này, xin hỏi đây là nơi nào?"

Trương Huyền hỏi.

"Đây là Thạch Nham thôn, phụ thuộc Khai Minh phủ!"

Lão giả gật đầu.

"Thạch Nham thôn? Khai Minh phủ?"

Trương Huyền nhíu nhíu mày:

"Xin hỏi... Khai Minh phủ, do ai quản lý?"

"Là một nơi phủ đệ do Tử Trì Cổ Thánh quản lý!"

Một người trung niên chen vào nói.

"Tử Trì Cổ Thánh?"

Gật gật đầu, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.

Tử Trì Cổ Thánh là Khổng sư môn hạ một trong bảy mươi hai hiền, tuy là danh khí cùng Nhiễm Cầu, Bốc Thương những người này, kém cực lớn, không ở cùng một cấp bậc, nhưng trong lịch sử, cũng có chỗ ghi chép.

Am hiểu canh tác, có lẽ... Thanh Nha mạch, là Khổng sư đưa ra lối suy nghĩ, mà gieo trồng ra, là công lao của hắn.

Đã thuộc về Tử Trì Cổ Thánh quản lý, nói cách khác, giống như suy đoán, nơi này thật là phạm vi của Chư Tử bách gia.

Vốn nghĩ, đến Thiên Huyền vương quốc sau đó, cẩn thận tìm kiếm, không nghĩ tới bị đám người Trịnh Dương trong lúc vô tình phát hiện.

"Không biết như thế nào mới có thể đi Tử Trì Cổ Thánh phủ đệ?"

Trương Huyền hỏi tiếp.

Vài vạn năm lịch sử, Cổ Thánh khẳng định đã sớm không còn nữa, nhưng hậu nhân khẳng định còn sống, muốn tìm kiếm dấu chân Khổng sư, tìm hắn bắt lấy 'Thần Linh' sau đó, đi nơi nào, nhất định phải tìm tới cường giả Chư Tử bách gia.

"Cổ Thánh phủ đệ ở Phàn thành, cách nơi này có chút xa, ba vị nếu không vội vã, ta để Tú Như trong thôn mang các ngươi đi qua!"

Lão giả cười cười:

"Tú Như là chúng ta thôn hoa*, từng đặc biệt tu hành qua, thuần phục một đầu linh thú, để nàng mang các ngươi đi, ngồi linh thú, tốc độ có thể nhanh hơn một chút..."

(thôn hoa*: không phải danh xưng nơi chốn, có thể hiểu là nhân vật tượng trưng, người đẹp nhất, đặc biệt nhất trong thôn.)

"Thôn hoa?"

Trương Huyền một mặt cười khổ:

"Ngươi chỉ cần nói cho chúng ta biết phương hướng là được, không cần phiền phức..."

"Sao có thể gọi là phiền phức, Phàn thành là một thành lớn, không phải người nào đều có thể tiến vào, nếu như không phải người nơi này, tùy tiện đi qua, rất dễ dàng bị bắt, vẫn là để Tú Như dẫn đường a, nàng hết sức quen thuộc, sau khi đi qua, cũng có thể thuận tiện làm việc!"

Lão giả trong giọng nói mang theo chắc chắn không thể nghi ngờ.

Mấy người trước mắt làm hỏng hoa màu của bọn họ, nhưng cam tâm tình nguyện đền bù, thái độ lại vô cùng tốt, bọn họ tự nhiên cũng mười phần khách khí.

Thấy cố chấp không được, Trương Huyền đành phải gật đầu.

Thạch Nham thôn, là cái thôn trang không lớn, chỉ có chừng một trăm hộ, nghe được có khách đến, tất cả đều mười phần nhiệt tình.

Rất nhanh, thấy được 'Thôn hoa' trong truyền thuyết, dung mạo chỉ có thể nói nhìn tạm được, cùng Tô Phi Phi không sai biệt lắm, đạt đến trung thượng, nhưng ở trong một thôn nhỏ, quả thực lộ ra siêu quần bạt tụy.

"Thực lực Hóa Phàm nhị trọng!"

Đối phương đi tới, Trịnh Dương  liền nhìn ra tu vi.

Quả thực tu luyện qua, chân khí di động trong cơ thể, cho thấy thực lực chính xác, Hóa Phàm nhị trọng.

"Ta có thể mang các ngươi đi Phàn thành, chẳng qua trước đó cần dặn dò một tiếng, Tử Trì Cổ Thánh phủ đệ, không phải là ai cũng có thể tới, thật sự muốn viếng thăm, cần đưa lên bái thiếp trước, nếu tùy tiện xông vào, đắc tội họ, ta cũng sẽ mặc kệ sinh tử của các ngươi!"

Đi tới trước mặt, lông mày nâng lên, Tú Như một mặt ngạo nghễ.

Thân là thôn hoa, có sự kiêu ngạo của chính mình cùng tôn nghiêm.

"Yên tâm..."

Trương Huyền gật đầu.

Tuy là thực lực của bọn hắn, đã đạt đến đỉnh phong nhất của phương thế giới này, nhưng lần này tới là tìm kiếm đáp án, cũng không phải là đánh nhau, gϊếŧ người, đương nhiên sẽ không lỗ mãng.

"Vậy là tốt rồi, còn có, trước thời hạn cảnh cáo các ngươi một câu, ta lần này là dâng mệnh lệnh của thôn trưởng, mang các ngươi đi Phàn thành, cũng không phải là chủ ý của ta, không được bởi vì cùng một chỗ đi, liền lặng lẽ thích ta, ta chỉ tiếp nhận người trong thôn thổ lộ, tạm thời còn không có nghĩ muốn gả đến ngoài thôn!"

Tú Như nghiêm mặt nói.

"..."

Gương mặt đám người Trương Huyền tựa như bị táo bón.

_________________________________

(Vạch ngăn cách)

P/s: Tự đại vãi nồi... Thời gian này bận quá nên không ra chương được, từ giờ trở lại bình thường nha!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.