"Ngươi muốn làm gì?"
Gặp hắn lao ra ngoài, trong lòng Hỏa Tư Cổ Thánh toát ra dự cảm bất tường, muốn ngăn cản, nhưng cảm thấy một cỗ âm lãnh khí tức áp bức mà tới.
Đổi lại lúc bình thường, tuỳ tiện liền có thể hóa giải lực lượng đó, thậm chí cho đối phương đầy đủ đau khổ, mà bây giờ thân thể bị trọng thương, muốn đối kháng, nhưng đều không thi triển ra được một chút lực lượng nào.
"Mặc Linh Cổ Thánh!!! Chờ ta khôi phục, ta nhất định sẽ gϊếŧ ngươi. . ."
Đôi mắt giăng đầy tơ máu, Hỏa Tư Cổ Thánh gào thét.
"Có thể khôi phục rồi hãy nói sau!"
Không thèm để ý đến đối phương, Mặc Linh Cổ Thánh đem lực lượng nghiền ép tới, đem hắn đóng ở trên vách động.
Rống rống! Ô ô!
Đang lúc hai người giằng co, bên ngoài sơn động, từng tiếng thú minh liên tiếp vang lên, dường như vừa rồi tên hội trưởng kia, lao ra liền trắng trợn tàn sát.
"Không được. . ."
Nghe được những kêu thảm này, Hỏa Tư Cổ Thánh không ngừng run rẩy: "Ngươi nắm giữ sức chiến đấu của Cổ Thánh cảnh, đối phó một đám Thánh thú kém xa ngươi, tôn nghiêm ở đâu. . ."
Thanh âm truyền ra ngoài sơn động, ở toàn bộ phía trên dãy núi vang vọng thật lâu.
Bất quá, nhưng vị hội trưởng ngoài kia dường như không nghe thấy vậy, tiếng kêu thảm của bọn đồ tử đồ tôn vẫn như cũ vang lên bên tai không dứt.
"Mặc Linh, ngươi và ta đều là Cổ Thánh, dù chưa từng gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/3435746/chuong-3469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.