🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Trước kia ta thảo luận với Trương lão sư về rất nhiều vấn đề trong sát hạch lão sư, hắn chẳng những có thể trả lời rõ ràng, mỗi một vấn đề còn nói ra bảy tám đáp án, những đáp án này ngay cả ta cũng không đáp được, trình độ bác học làm người ta khâm phục! Lúc đó liền cảm thấy kỳ lạ, sát hạch lão sư đơn giản như thế, tại sao hắn không làm được một điểm nào, thì ra... công bố thành tích giả!

Trầm Bích Như cũng nhớ ra cái gì đó, không nhịn được nói chen vào, trong mắt mang theo lửa giận.

Nhớ lại bữa ăn cơm tối hôm qua, nàng cố ý thử Trương Huyền, kết quả đối phương đối đáp trôi chảy, lúc đó nàng liền cảm thấy kỳ quái, nghe được lời hắn nói vừa rồi liền “từng tỉnh”.

Hắn khẳng định trả lời chính xác, nhưng phòng giáo vụ không cho điểm!

Nói cách khác, bài thi của hắn không có vấn đề gì, lão sư phê duyệt ở phòng giáo vụ lại phán thành không điểm!

Tại sao?

Tại sao phải làm như vậy?

- Khó trách Trương lão sư vẫn không muốn nói, mọi người đều là đồng sự, một khi nói ra khẳng định ảnh hưởng quan hệ, càng ảnh hưởng danh dự học viện! Vì chuyện này, hắn tình nguyện một người mang bêu danh "rác rưởi"!

Vương hoằng tộc trưởng càng nghĩ càng “rõ ràng”, giật mình tỉnh ngộ.

Ngươi không thấy Trương lão sư lúc nãy vẫn do dự không muốn nói sao?

Nếu như không phải là bị ép đến mức bất đắc dĩ, có khả năng sẽ không công bố việc này ra ngoài, cho dù bị nhiều người hiểu lầm hơn nữa đều yên lặng chịu đựng... thậm chí, các ngươi chèn ép hắn như vậy, hắn cũng chỉ là bày ra tu vi, vẫn chưa nói tỉ mỉ, chi tiết cụ thể đều là chúng ta đoán ra…

Cái gì gọi là gương sáng làm người?

Chính là đây!

Cái gì là sư đức như núi, không tranh với đời?

Chính là đây!

- Một khi chuyện không công bằng truyền ra, tất cả mọi người đều nghi ngờ độ chính xác trong sát hạch lão sư của học viện, cũng hoài nghi trình độ dạy học chân chính của các lão sư khác... Cứ như vậy, học viện sẽ rơi vào hỗn loạn! Hắn lựa chọn không nói, bản thân yên lặng chịu đựng, tình nguyện bị người khác hiểu lầm, phần lòng dạ này, phần rộng lượng này...

Một trưởng lão Vương gia càng nói càng kích động.

Trên thế giới này còn có lão sư vĩ đại như thế...

Buồn cười là chúng ta lại hiểu lầm hắn không biết gì cả, là tên rác rưởi!

Nói đến đây, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn sang Thượng Thần trưởng lão cách đó không xa, ánh mắt mọi người đầy lửa giận.

Ngươi nhìn người ta xem, ngươi nhìn lại mình xem!

Cùng là lão sư, tại sao lại chênh lệch lớn như thế?

Trương lão sư vì nhớ tình nghĩa, chịu nhục cũng không bán đồng sự, mà các ngươi...

- Ta...

Thượng Thần sững sờ tại chỗ, hắn sắp phát điên.

Mẹ nó, xảy ra chuyện gì?

Cái gì làm giả? Cái gì nhớ tình cảm...

Lần trước ngươi sát hạch là Chân Khí cảnh, hơn nữa trong kỳ sát hạch lão sư viết lung ta lung tung, không chiếm được một điểm là bình thường. Ta tự mình xem xét phê duyệt, không thể phạm sai lầm, làm sao lại thành ta cố ý hãm hại?

Trương Huyền, con mẹ ngươi, có bản lĩnh ngươi nói rõ ràng cho ta…

Thượng Thần trưởng lão đè nén một ngụm máu tươi trong cổ họng, có thể phun ra bất cứ lúc nào.

...

Nhìn thấy cảnh náo nhiệt như thế, Trương Huyền cũng trợn mắt ngoác mồm.

Kỳ thực ý của ta lúc nãy là muốn nói phòng giáo vụ sát hạch không chính xác, tại sao... biến thành chuyện này?

Tư duy của mọi người thật lợi hại!

Nhưng mà, như vậy, khặc khặc... ta thực sự rất hài lòng...

...

- Các ngươi nói ta hãm hại hắn, cũng phải có lý do chứ! Ta đường đường chủ nhiệm phòng giáo vụ, trưởng lão học viện, hãm hại lão sư sơ cấp như hắn làm gì?

Không hổ là chủ nhiệm, Thượng Thần trưởng lão nhanh chóng nói rõ trọng điểm của vấn đề.

Làm bất cứ chuyện gì cũng phải có động cơ, có lý do.

Thân phận của hắn cao quý, vô duyên vô cớ hãm hại một lão sư phổ thông, thực sự không còn gì để nói a!

- Chuyện này còn cần nhiều lời sao? Thượng Bân là cháu ngươi muốn trở thành lão sư minh tinh trẻ nhất học viện, mà Trương lão sư trẻ tuổi như vậy đã có tu vi và năng lực như thế, nhất định sẽ bộc lộ tài năng, vượt xa hắn, vì phòng ngừa chuyện xảy ra chuyện này, lúc này mới cố ý chèn ép!

Lần này tới phiên Mạc trưởng lão nói chuyện, càng nói càng tức, râu ria dựng đứng:

- Tuy ta không có chứng cớ xác thực trong việc này, nhưng ngày hôm nay ta đã nhìn thấy từ đầu tới đuôi! Tra xét học tâm, đánh cược thật lớn, đủ loại bức bách... Thượng Thần, thủ đoạn của ngươi thật lợi hại, uổng cho giao tình nhiều năm của chúng ta, không, là Mạc Tường ta mù mắt.

Mạc trưởng lão luôn luôn ghét cái ác như kẻ thù, ngày hôm nay nghe lời của đối phương, cố ý tới đây loại trừ bại hoại trong nghề lão sư, kết quả nhìn thấy Thượng trưởng lão dùng các thủ đoạn chèn ép Trương Huyền lão sư!

Trương lão sư dùng nắm đấm của mình chứng minh hắn chính xác.

Việc này chưa đủ chứng minh sao?

Nếu như việc này còn không thể chứng minh, chẳng phải Mạc Tường ta mù mắt?

- Ta cũng có thể chứng minh, ngày hôm nay Thượng Thần trưởng lão cố ý chèn ép Trương lão sư, ta tận mắt nhìn thấy!

- Lúc ở trước mặt chúng ta còn rõ ràng như thế, sau lưng còn không biết dùng thủ đoạn gì!

- Thực sự là biết người biết mặt nhưng không biết lòng, đường đường là thầy chủ nhiệm, vì cháu của mình lại có thể làm như vậy, thực sự là cầm thú!

...

Mạc trưởng lão vừa mới lên tiếng, không ít người mượn gió phụ họa, từng người căm phẫn sôi sục.

...

Thượng Thần trưởng lão cảm thấy đầu óc choáng váng, sắp điên rồi.

Ta... thật sự không chèn ép hắn có được hay không, chỉ đến ngày hôm nay hắn gọt đi mặt mũi của ta, ta mới gây sự với hắn...

Nếu như nói trước kia ta chỉ biết sơ về hắn, cũng không quen biết, các ngươi có tin hay không?

Nhưng nhìn thấy biểu cảm căm phẫn của mọi người, hắn đã biết tiếp tục xoắn xuýt đề tài này khẳng định vô dụng.

Hắn bây giờ lâm vào hoàn cảnh bùn rơi vào đũng quần, không phải cứt cũng là cứt!

Quay đầu nhìn sang Trương Huyền là người khởi xướng việc này, liền thấy hắn vẫn chắp tay sau lưng, gương mặt trách trời thương người, giống như không đành lòng nói bí ẩn này cho mọi người biết.

Không đành lòng con em ngươi!

Những chuyện này đều do ngươi nói linh tinh chứ!!!

Chính ngươi không bản lĩnh, sát hạch lão sư không điểm, tại sao lại biến thành phòng giáo vụ chúng ta gian dối, ta cố ý chèn ép?

Việc này quan hệ gì tới ta và phòng giáo vụ?

Phốc!

Không nhịn được nữa, hắn trực tiếp phun một ngụm máu tươi ra ngoài.

- Hừ, còn không thấy ngại thổ huyết, làm ra loại chuyện mất mặt xấu hổ như vậy nếu là ta đã sớm đập đầu chết!

- Thực sự không cần mặt mũi, tại sao người như vậy có thể làm chủ nhiệm phòng giáo vụ của Hồng Thiên học viện?

- Còn trưởng lão đấy, phẩm đức của người này có vấn đề, ta cảm thấy cũng có thể khai trừ tư cách lão sư...

...

Nhìn thấy hắn thổ huyết, mọi người không những không đồng tình, còn tức giận kêu oa oa.

- Tại sao lại như vậy?

Thượng Bân cùng Tào Hùng đứng gần đó cũng sững sờ.

Vừa rồi còn nắm chắc, nắm được phần thắng rất lớn, tại sao đột nhiên biến thành như vậy?

Đã xảy ra chuyện gì?

Phun một ngụm máu tươi, Thượng Thần trưởng lão thoải mái hơn rất nhiều, đầu óc cũng tỉnh táo, nhìn quanh một vòng, hai tay rung lên, nhìn về phía Trương Huyền, trên mặt không che giấu thù hận nồng đậm:

- Nói ngươi sát hạch lão sư không điểm là ta chèn ép, hiện tại ta không cách nào giải thích, không có cách nào nói nhiều, học viên bị ngươi dạy tẩu hỏa nhập ma thì sao? Đây chính là chuyện xảy ra trong lớp của ngươi, ngươi giải thích thế nào?

Cho dù ngươi có ngàn vạn lý do, ngàn vạn mượn cớ, một học viên tẩu hỏa nhập ma trong lớp của ngươi, đây là sự thật không thể giải thích, ta xem ngươi giải thích thế nào!

Nội tâm Trương Huyền “lộp bộp” thót lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.