Kiếp trước khi học cấp ba hắn cũng từng trải qua, yêu thích một nữ tử, cố ý biểu hiện trước mặt đối phương, thậm chí không tiếc cố ý đối nghịch với nàng, chính vì muốn thu hút sự chú ý của nàng!
Nữ nhân này vừa gặp đã đối nghịch với mình khắp nơi, sợ rằng cũng giống như vậy.
Bằng không, giải thích hành vi này thế nào?
Lại nói tướng mạo của nàng không xấu, khẳng định có không ít nam nhân theo đuổi, quấn quít lấy ta làm gì?
Trương Huyền cảm thấy rầu rĩ.
Bị người ta theo đuổi, xem ra cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.
- Hết hi vọng?
Văn Tuyết lảo đảo, cảm thấy sắp phun một ngụm máu tươi, nàng như điên rồi.
Rõ ràng là ngươi muốn thu hút sự chú ý của ta thì có?
Sao giờ lại biến thành ta cố ý gây phiền phức cho ngươi chứ hả?
Mẹ nó chứ!
Ngươi giải thích với ta, ánh mắt thương hại của ngươi là có ý gì? Bảo ta hết hy vọng là có ý gì?
Bất kể nói thế nào, ta là đại mỹ nữ, vô số người yêu thích, tại sao giờ lại trở thành kẻ ế, không ai thèm lấy, phải tìm đến ngươi mới được?
Hàm răng phát ra âm thanh ken két, gương mặt Văn Tuyết giật giật liên tục, giống như sắp nổ tung.
Đúng vào lúc nàng không nhịn được muốn xuất thủ giáo huấn tiểu tử tự cho là đúng này, liền thấy người thanh niên này thở dài lắc đầu, đi tới một băng ghế và ngồi xuống.
Nước chảy mây trôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301250/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.