- Trương lão sư, tiền mua Hàn Dương Mẫu thảo, ta tạm thời không có nhiều như thế, ta giao cho ngươi một ít trước, xem như Bạch Ngọc thành chúng ta mua, cũng không thể để ngươi lao tâm lao lực vì tiểu thư, còn gặp rủi ro...
Không biết nội tâm của hắn biến hóa, Diêu Hàn tiến lên phía trước, hắn móc hai vạn kim tệ trong ngực ra.
- Không cần, một gốc dược liệu thôi mà, không tính là gì!
Trương Huyền lắc đầu.
Vừa mới cảm thấy có trách nhiệm và cảm giác của một lão sư, làm sao có thể cầm tiền của học viên chứ?
Hơn nữa, chỉ là một gốc Hàn Dương Mẫu thảo mà thôi, Hàn Dương thảo cũng chỉ có một trăm đồng tiền vàng tệ một gốc, mẫu thảo cũng không quý hơn bao nhiêu, hắn thân gia trăm vạn, làm sao quan tâm chứ.
Vấn đề then chốt nằm ở chỗ hắn cũng giả vờ mới có được gốc dược liệu này, không cần phải dùng tiền mua, nên đem tặng cũng không đau lòng.
- Chuyện này...
Thấy thái độ đối phương kiên quyết, Diêu Hàn không thể làm gì khác hơn đành thu tiền về, không nhịn được cảm khái:
- Trương lão sư, tùy tiện tặng người khác một gốc dược liệu trị giá mười vạn đồng tiền vàng, lòng dạ như vậy, thật sự khiến người ta bội phục. Điều đáng buồn cười hơn cả, là ta còn cảm thấy ngươi muốn bắt nạt lừa gạt tiểu thư nhà chúng ta...
- Cái gì? Một gốc dược liệu giá mười vạn?
Môi Trương Huyền run run.
Hàn Dương Mẫu thảo có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301240/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.