- Lẽ nào... Ta thật sự sắp chết?
Bờ môi Trần Tiêu đan sư run cầm cập, cơ thể hơi run rẩy.
Trước đó khi lần thứ nhất Trương Huyền nói ra lời này, hắn cho rằng đối phương đang rủa hắn, mắng hắn, cho nên hắn không để ý tới chút nào. Mà giờ khắc này tận mắt nhìn thấy thử đan thú dùng đan dược mà bản thân luyện chế, tử vong tại chỗ, trong lòng hắn đã hoàn toàn chấn động, thậm chí còn cảm thấy khủng hoảng.
- Chuyện này...
Nhìn thấy dáng vẻ của hắn, tất cả mọi người đều đau xót, muốn an ủi, thế nhưng lại không biết nên mở miệng ra sao.
Nếu như không phải thật sự sắp chết thì làm sao có khả năng đan dược luyện chế ra khiến cho thử đan thú dùng một lần đã chết? Rất rõ ràng lời đối phương nói chính là sự thật!
- Chuyện có thể giải thích ta cũng đã giải thích, kế tiếp ai muốn khiêu chiến!
Trương Huyền nhìn quanh một vòng.
- Không... Trương Huyền tiểu hữu, không vội!
Trần Tiêu đan sư cũng không nhịn được nữa mà vội vàng nhìn sang.
Trước đó xưng hô là tiểu tử, hiện tại đã biến thành tiểu hữu.
- Sao vậy? Chẳng lẽ Trần Tiêu đan sư còn không phục, muốn thử nghiệm lại một lần nữa?
Trương Huyền nhìn sang.
- Không phải, ta... muốn tiểu hữu nói ra, vì sao ta lại sắp chết? Nếu như có thể nói rõ một chút, cho dù Trần mỗ tan xương nát thịt cũng sẽ báo đáp ân tình!
Trần Tiêu đan sư không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301231/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.