- Khục khục...
Nghe thấy hắn nói như thế, ông chủ biến sắc mặt, vội vàng cười khan một tiếng:
- Lão gia nói gì vậy, tòa phủ đệ này vừa rộng rãi, lại có vị trí tốt như vậy, mười lăm vạn một tháng quả thực cũng không đắt...
- Không đắt?
Khóe miệng Trương Huyền nhếch lên:
- Chủ nhân cũ của tòa phủ đệ này tên là Đỗ Kiều, là một thương nhân. Thế nhưng hắn còn chưa chết, bởi vì gặp phải đạo phỉ cho nên chuyện làm ăn gặp khó. Vốn hắn định bán chỗ này đi. Thế nhưng trong thời gian ngắn không tìm được người mua, cho nên không thể làm gì khác hơn là cho thuê. Thỏa thuận của hắn và ngươi là năm vạn một tháng, ngươi thu mười lăm phần trăm tiền thù lao... Hiện tại lại nói với ta là mười lăm vạn, chẳng lẽ khẩu vị của ngươi không lớn sao?
- Lão gia, ngươi... Ngươi...
Nghe thấy hắn nói, ông chủ liên tiếp lui về phía sau hai bước.
Thật hay giả vậy chứ?
Đình viện này là quả thực là do hắn và Đỗ Kiều ký minh ước. Đúng như đối phương nói, chỉ có năm vạn một tháng, chỉ là... Chuyện này thuộc về cơ mật thương mại, khi bọn họ ký kết cũng không nói cho người ngoài biết. Mà sao tên trước mắt này lại biết rõ ràng như thế chứ?
- Sao vậy? Muốn phủ nhận?
Trương Huyền lạnh nhạt nhìn sang:
- Các ngươi giao dịch ở Phỉ Thúy lâu ba tháng trước, người tiếp khách còn có Thúy Linh cô nương. Thứ các ngươi uống chính là Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301217/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.