Yên tĩnh!
Cửa hàng vốn đang ồn ào náo nhiệt lập tức trở nên yên tĩnh.
Thật hay giả vậy chứ?
Ta không nghe lầm chứ?
Tên này không chỉ để người đập phá sư tử đá của Lăng đại nhân, lại còn trực tiếp thăm hỏi cả nhà của hắn?
Gan cũng quá lớn đấy...
Tôn Cường ở bên cạnh càng lảo đảo, suýt chút nữa đã xoay người chạy trốn.
Lão gia, người là danh sư, hay là cố ý đến làm khổ ta vậy?
Lăng đại nhân không quen biết ngươi, ngươi có thể xoay người rời đi, nhưng mà ta vẫn còn muốn sống yên ổn ở Thiên Huyền thành này...
- Ngươi nói cái gì?
Vốn đã cố nén lửa giận, nghe thấy đối phương nói ra lời này, suýt chút nữa Lăng Thiên Vũ đã lập tức bộc phát.
Chúng ta không quen biết, ngươi trực tiếp hỏi cả nhà của ta, đây đã không phải là khiêu khích, mà là trần trụi nhục mạ, sỉ nhục!
- Ồ? Không hiểu sao, vậy ta sẽ đổi một câu hỏi khác nhé. thân thể người nhà ngươi còn tốt chứ?
Thấy đối phương tức giận, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ bùng nổ, vẻ mặt Trương Huyền không chút hoang mang.
- Thân thể người nhà ta có được hay không, không nhọc ngươi quan tâm!
Ánh mắt Lăng Thiên Vũ như điện, bất cứ lúc nào cũng sẽ bạo phát.
- Không cần ta phải quan tâm sao? Vốn ta còn muốn cứu người một mạng còn hơn xây bảy cấp phù đồ, nếu không cần thì thôi vậy!
Trương Huyền lắc đầu.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301212/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.