Tôn Cường cũng không phí lời mà dẫn đầu đi trước dẫn đường, mấy người tiến vào đình viện, cửa lớn của phủ đệ lần thứ hai đóng chặt lại.
- Đi vào!
- Đỗ Mạc Hiên đã đi vào rồi. Chỉ cần nhìn hành động khi đi ra của hắn một lúc nữa là có thể biết rõ!
- Đúng vậy, tiếp tục chờ đi...
...
Tai mắt của rất nhiều thế lực lớn ẩn giấu ở xung quanh nhìn thấy hắn tiến vào phủ đệ cùng không vội vã rời đi mà từng người, từng người tiếp tục đưa mắt tập trung vào đây.
La Trùng cũng không vội vã mà yên tĩnh chờ đợi.
...
- Là ta có mắt mà không thấy núi thái sơn, kính xin Dương sư tha tội!
Vừa tiến vào phòng, Đỗ Mạc Hiên không còn vẻ nghi hoặc và kiêu ngạo như trước đó mà trực tiếp phủ phục xuống dưới mặt đất.
- Đứng lên đi!
Trương Huyền khoát tay áo một cái.
Từ học viện trở về, tìm một nơi yên lặng không có người, hắn lại lần thứ hai ngụy trang thành dáng vẻ Dương Huyền, trở lại phủ đệ.
Lần này hắn một lát cũng đã hơn nửa ngày, cũng tiêu diệt kiêu ngạo của tên này, cho nên lúc này hắn mới bảo Tôn Cường gọi hắn ta đi vào.
- Xin Dương sư không để ý tới hiềm khích mà lúc trước cứu ta!
Đỗ Mạc Hiên cũng không đứng dậy mà tiếp tục quỳ ở trên mặt đất.
- Nếu ta đã bảo ngươi đi vào thì tự nhiên sẽ ra tay, đứng lên đi!
Trương Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301181/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.