- Ngươi nói là ngay cả La Trùng hội trưởng cũng khen không dứt miệng?
- Đỗ Mạc Hiên còn quỳ một ngày, lúc rời đi, không những cả người hăng hái mà tu vi còn gia tăng?
- Xem ra chúng ta đều đoán sai rồi. Vị Dương Huyền này tuyệt đối là danh sư thật sự!
- Chỉ có danh sư thật sự thì mới có thể làm cho Đỗ Mạc Hiên quỳ xuống can tâm tình nguyện, mới có thể làm cho La Trùng hội trưởng cũng khâm phục không thôi...
- Nhanh chuẩn bị danh thiếp để ta đi xin bái kiến!
- Cái gì? Bất luận người nào của Dương phủ cũng không thấy? Nếu muốn đi gặp Dương sư, trước hết phải giao nộp ba trăm vạn kim phiếu, hơn nữa còn không trả lại?
- Làm như vậy rất đúng, người người đều muốn gặp danh sư, nếu như người nào cũng đòi gặp. Như vậy một ngày Dương sư cũng không làm được gì, có một ngưỡng cửa cũng có thể ngăn cản một ít người có dụng tâm khác trà trộn...
...
Tình huống như vậy hầu như xuất hiện ở bên trong tất cả các gia tộc lớn của Vương thành.
Tất cả mọi người đồng thời sợ hãi.
Những người trước đó coi người nọ là tên lừa đảo, mỗi người đều trở nên trầm mặc.
...
Không biết bất tỉnh được bao lâu, Trương Huyền lần nữa mở mắt ra.
- Chuyện này...
Khi tỉnh lại, chuyện thứ nhất chính là hắn cảm thấy trong đầu của mình đột nhiên có thêm vô số tri thức, sách vở trước đó bị thư tịch màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301174/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.