Không chỉ hắn có biểu tình như cha chết mẹ chết, Lưu Lăng, Trang Hiền ở một bên cũng há hốc miệng, dường như có thể nuốt vào cả một quả trứng vịt.
Võ giả bát trọng Tông Sư cảnh và Thông Huyền cảnh có sự khác biệt về chất. Trình độ sinh mạng cũng sẽ khác. Tuổi thọ còn bởi vậy được kéo dài.
Tuổi thọ của võ giả bình thường, bảy, tám mươi tuổi chính là cực hạn. Đạt được Tông Sư cảnh, sống quá một trăm cũng không thành vấn đề.
Chính vì vậy, muốn đột phá khó khăn giống như bước qua lạch trời.
Từ việc những danh sư bọn họ đều dừng lại ở nửa bước Tông Sư, không có cách nào thành công, cũng có thể thấy được độ khó trong đó.
Tình hình của Thẩm Hồng, bọn họ vừa đến Thiên Huyền vương quốc lại đặc biệt quan sát, sức sống tan biến, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết. Cho dù chân khí đầy đủ, căn bản cũng không có khả năng có tinh lực đột phá. Nằm mơ bọn họ cũng không nghĩ tới, một cửa khó khăn nhất ở trong mắt bọn họ, tự nhiên bị vị Dương sư trước mắt này dùng một bình thuốc lại giải quyết dễ dàng.
Tương phản quá mãnh liệt, khiến cho mấy người cảm thấy nhận thức của mình trước đó đều đổ nát.
Thẩm Truy bệ hạ và ba sư đều có ý nghĩ giống nhau, cảm thấy vị Dương Huyền trước mắt này, nhất định là cố ý chỉnh hắn. Dù thế nào cũng không nghĩ tới, lão tổ không ngờ thật sự thành công!
Đây chính là Tông Sư cảnh thật sự...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301106/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.