Trầm tư một lát, Vương Hoằng tộc trưởng nói.
Nắm đấm của đối phương rất lợi hại, nhưng có khuyết điểm.
Đó chính là phòng ngự, công kích nơi khác đều tương đối thấp hơn. Đã như vậy, chỉ cần không trực tiếp tiếp xúc với nó, áp dụng công kích du thân, chưa chắc sẽ thua.
- Chỉ hy vọng như thế. Chỉ có điều... Ta sợ Lưu Dương không biết, sẽ trúng kế sách của hắn.
Bạch Minh tộc trưởng cười gượng.
Tuy rằng Bạch Siêu này là tộc nhân của hắn, lại không có tình cảm gì. Trên bản chất hắn vẫn hi vọng Trương Huyền đan sư có thể giành thắng lợi.
- Điều này...
Đang muốn phản bác, Vương Hoằng tộc trưởng liền nghe được tiếng hai người thiếu niên trên đài so đấu nói chuyện vang lên lanh lảnh.
- Lưu Dương, ta biết kinh mạch tay phải của ngươi trước đó bị hao tổn. Chỉ có điều, chắc hẳn ngươi giống như Vương Dĩnh, được Trương lão sư chữa trị!
Bạch Siêu nhìn qua.
- Không sai, Trương lão sư nhìn ra vấn đề, tự mình đi tới công hội luyện đan sư tìm tới Ôn Mạch đan. Lúc này, cánh tay phải của ta dĩ nhiên đã hoàn hảo.
Lưu Dương gật đầu.
Nói tới chuyện này, hắn tràn đầy sự tự hào và sùng bái.
Chỉ có Trương lão sư loại người đại công vô tư này mới có thể vì học sinh bỏ ra nhiều như vậy, không tính toán bất kỳ được mất nào.
- Nếu đã tốt, ta có một đề nghị, không biết ngươi có hứng thú hay không... Đó chính là chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301049/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.