Man thú của Thú Đường, đều được thuần thú sư ở bên ngoài thuần phục mang về. Cho dù không phải vật phẩm thuộc về riêng bọn họ, nhưng cũng không khác biệt lắm.
Một ít thuần thú sư có tình cảm đối với man thú, không có gì khác đối với thê tử. Người này mở miệng mượn man thú đã từng thuần phục, thật giống như mượn thê tử của người khác vui đùa một chút. Tất cả mọi người đều nhìn hắn giống như nhìn kẻ ngu si.
Mạc Vũ tiểu thư càng thiếu chút nữa tức chết.
Mượn man thú thuần phục?
Đầu óc này đến cùng nghĩ như thế nào?
Thuần phục man thú hoang dại vô chủ, có thể so sánh được với man thú đã có chủ nhân sao?
Muốn thuần phục loại sau, độ khó tuyệt đối sẽ tăng lên không chỉ gấp mấy lần.
Con Thanh Ưng thú này mặc dù chỉ là thuần phục sơ cấp, lại cùng nàng ở chung bảy, tám ngày, lại đáp ứng rất nhiều điều kiện hà khắc, cả ngày ở cùng một chỗ, dĩ nhiên có tình cảm cơ sở nồng hậu.
Mức độ trung thành còn đạt được 30, cách hoàn toàn thuần phục 31, dĩ nhiên không xa.
Lại nói con Thanh Ưng thú này kiêu ngạo vô lễ, ghét ở chung với nhân loại. Mình có thể thuần phục, cũng là cơ duyên xảo hợp chiếm phần đa số.
Đối mặt với nó như vậy, tiểu tử này lại còn nói, muốn mượn thuần phục một chút...
Ngươi tưởng đùa giỡn sao?
Phiền muộn mãnh liệt khiến cho nàng có chút phát điên.
Vừa rồi chấn động kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300984/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.