Trương Huyền gật đầu.
Tuy rằng không biết Thanh Ưng thú có thể bay được bao nhiêu, nhưng nó vừa đột phá, sức của đôi bàn chân tất nhiên bị hạn chế. Nếu như lại phối hợp củng cố tu vi, nghỉ ngơi, quả thực phải tiêu hao không ít.
Hắn có chút do dự. Chợt hắn nhớ tới lời Hàn Quỳnh nói trước đó, không nhịn được hỏi.
- Ta nghe nói Thú Đường có loại thú cưỡi tia chớp, tốc độ cực nhanh. Cho dù vạn cây số, vài ngày là có thể bay đến. Không biết có phải hay không?
- Thú Đường đúng là có thú cưỡi tia chớp, cũng chính là man thú của cường giả Tông Sư cảnh, có thể chở năm người bay, tốc độ cực nhanh, có tên gọi là tia chớp. Chỉ có điều...
Phong đường chủ có chút do dự:
- Loại thú cưỡi cấp bậc như vậy, toàn bộ Thú Đường, tổng cộng chỉ có hai con. Một con trong đó đã bay đi Càn Huyết vương quốc. Một con khác...
Nói đến đây hắn lắc đầu. Hai vị thuần thú sư khác cũng lộ ra một phần chán nản.
- Thế nào?
Thấy bộ dáng này của bọn họ, Trương Huyền đầy kỳ quái.
- Con này bệnh nặng, ngày hôm nay ngay cả đứng lên cũng không nổi, càng chưa nói bay. Ta và đám người Lô thú sư vừa rồi đang chẩn đoán bệnh, nghĩ biện pháp trị liệu, mới không có thời gian qua sát hạch, để cho Hồng thú sư làm thay!
Phong đường chủ nói.
- Bệnh nặng?
Lúc này Trương Huyền mới nhớ tới, thời điểm Vân Đào vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300977/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.