- Làm càn!
- Ngươi nói ai không được?
- Y sư nhất tinh nho nhỏ, không ngờ miệng ra lời nói ngông cuồng. Ai cho ngươi lá gan như vậy!
Mọi người xung quanh lập tức bùng nổ.
Chúng ta không làm được, ngươi đến xem... Ý tứ ngươi mạnh hơn so với chúng ta sao?
Một y sư nhất tinh, không nên tự tin như vậy chứ?
- Khẩu khí thật là lớn. Bạch Thiềm, không nghĩ tới mấy ngày không gặp, bản lĩnh của ngươi lại dài ra?
Thành Phong y sư cũng không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, mắt híp lại.
- Trẻ nhỏ vô tri, không ngờ miệng ra lời nói ngông cuồng. Ta thật ra muốn xem thử, ngươi có bản lĩnh gì!
Mộc Hoành y sư vung ống tay áo, trên mặt lộ ra vẻ không vui.
Chúng ta những y sư nhị tinh, tam tinh cũng không nhìn ra được chứng bệnh, không có cách nào trị liệu. Bản thân ngươi một y sư nhất tinh nho nhỏ, giả vờ cái gì?
Ngươi đến xem, có thể tìm ra được sao?
- Người này...
Mí mắt Mạc Vũ giật một cái.
Nhiều y sư tam tinh như vậy đều xem không hiểu, một mình ngươi ngay cả phương pháp khám và chữa bệnh cực đoan, phương pháp quan sát khám và chữa bệnh cũng đều không hiểu, tự nhiên mở miệng nhanh chân đến xem, xem tất cả mọi người ở đây như không có sao...
Lớn lối như vậy, không sợ bị đánh chết sao?
Đến cùng không nên tự tin chứ?
Không để ý tới sự phẫn nộ và nghi vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300946/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.