- Thuận tiện... lại hôn mê một chút?
Khóe miệng Lộ quản gia, Mạc Vũ đồng thời giật một cái.
Đại dược vương còn liên tục lắc đầu.
Bất kể là ai, khẳng định cũng không muốn bị đánh bất tỉnh, làm sao có khả năng nói mình thuận tiện?
Nếu không phải thân thể không thể cử động, nghe nói như thế, khẳng định đã động thủ trước, còn có thể để cho ngươi đánh ta sao?
- Bạch Thiềm y sư, cái này...
Thấy trong ánh mắt lão gia tràn ngập sự chống cự, Lộ quản gia vội vàng mở miệng. Hắn còn chưa nói dứt lời, chỉ thấy người trung niên trước mắt, trầm tư một chút, giống như là lĩnh ngộ cái gì:
- Thôi đi, hỏi ngươi cũng vô dụng. Ta tự mình tới thôi!
Cánh tay duỗi ra một cái.
Lạch cạch!
Đại dược vương dùng sức lắc đầu, trong mắt rưng rưng, lại ngất đi.
Đập đại dược vương hôn mê, lúc này Trương Huyền mới chú ý tới Lộ quản gia đang muốn nói. Hắn nghi ngờ nhìn qua:
- Thế nào?
- Ta... cái này... Không có gì!
Lộ quản gia lúng túng cười.
Ban đầu, Lộ quản gia muốn khuyên can, nói không cần đánh bất tỉnh, có thể trị liệu hay không, đã thấy hắn ra tay. Biết cho dù mình nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là nói thừa, còn không bằng im lặng.
- Ừ, tiếp tục!
Đại dược vương hôn mê, ngón tay Trương Huyền vừa đụng ở trên người đối phương, trong đầu lại hình thành sách mới.
Lần này vị trí chỗ thiếu hụt quả nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300942/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.