Hắn mắt đỏ ửng nhìn về phía Trương Huyền đang ở giữa rất nhiều binh sĩ giảng bài, cắn chặt hàm răng.
Không phải giết một đệ tử của ngươi thôi sao?
Về phần đuổi qua, không tiếc đánh bị thương danh sư tam tinh, cùng với đường chủ Danh Sư Đường, thậm chí khiến cho nhiều binh sĩ của ta lâm trận phản chiến như vậy sao?
Đáng giận, đáng giận!
Trong lòng hắn rít gào, đang muốn sử dụng biện pháp gì đó, khiến cho những binh sĩ hồi tâm chuyển ý, hạ thủ đối với người này.
Chỉ thấy người thanh niên đang đứng thẳng ở chính giữa ngạo nghễ, không ngừng giảng bài đột nhiên ngừng lại, nhìn quanh một vòng:
- Hành lễ đi!
Ầm!
Lời nói vừa kết thúc, mấy nghìn binh sĩ, vô số quần chúng vây xem xung quanh, đồng loạt quỳ mọp xuống đất, lộ ra sự cung kính và ngoan đạo.
Lập tức... âm thanh vang lên.
- Chúng ta bái kiến lão sư!
...
- Là lễ nửa sư! Nhiều người như vậy vui lòng phục tùng bái sư...
Trên lưng Khiếu Thiên thú, Mạc Vũ nuốt miệng nướt bọt, cổ họng khô khốc.
Đã sớm biết vị thanh niên này ở trên thiên phú danh sư, vượt xa người bình thường. Nhưng nàng vẫn không nghĩ tới, giảng bài một hồi, khiến binh sĩ, quần chúng ở đài tế thiên cam tâm tình nguyện mở miệng gọi lão sư.
Nghĩ nửa sư, mặc dù tình nghĩa không sâu đậm bằng sư sinh, nhưng cũng vượt xa tình nghĩa bình thường. Học sinh giống như thế hệ con cháu, cung kính lễ độ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300611/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.