Mây trắng như biển, thú xông vào trời cao.
Trên lưng linh thú cực lớn, Trương Huyền đứng ở bên cửa sổ, ngắm nhìn phía xa.
Đây là một con linh thú Hóa Phàm tam trọng, vật cưỡi của “công tử” Triệu Phi Vũ.
Biết vu hồn sư và Hồng Hải Thành, Trương Huyền không dừng lại quá lâu, dẫn theo đám người Triệu Nhã, trực tiếp rời khỏi đó.
Mạc Vũ bây giờ là quốc vương của Hiên Viên vương quốc, có vô số chuyện lớn cần xử lý, tất nhiên không thể cùng hắn đi xa, lại ở lại vương thành, nhờ cậy Lạc Thiên Hồng chiếu cố giúp.
Ban đầu muốn ngồi Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú, nghe được Hồng Hải Thành cách nơi này không dưới trăm vạn dặm, nhất thời lại thôi.
Khoảng cách xa như vậy, Khiếu Thiên thú chỉ có Chí Tôn cảnh mà thôi, cho dù ngày đêm không ngừng, cũng cần một tháng. Thật sự quá lãng phí thời gian.
Mà vật cưỡi của Triệu Phi Vũ, từ lâu đạt được Hóa Phàm tam trọng, lưng cũng rộng rãi. Mọi người ngồi ở phía trên, không có vẻ chật chội, hơn nữa cũng cần đi chung, Trương Huyền sẽ không từ chối nữa.
Một đường đi tới, đây đã là ngày thứ năm.
- Lão sư, lão sư không phải là độc sư sao? Thế nào lại thành thuộc hạ của đặc sứ...
Thật vất vả lại nhìn thấy lão sư, Cổ Mục cũng đi theo sau, nghi ngờ nhìn về phía Kim Tòng Hải cách đó không xa.
Độc sư, người người nói biến sắc, bình thường đều sẽ rời xa triều đình, không người hỏi thăm. Vị lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300590/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.