Kim tệ, ở trong phạm vi liên minh vạn quốc, cơ bản thông dụng. Chỉ có điều, dựa theo cấp bậc vương quốc tăng, tác dụng càng lúc càng nhỏ mà thôi.
Một khối linh thạch, trên trăm vạn kim tệ cũng mua không được. Chỉ cho năm mươi kim tệ, lại muốn mua thứ giá trị năm mươi linh thạch. Ngươi đùa gì vậy?
Triệu Phi Vũ ở một bên, mí mắt giật một cái, cũng thiếu chút nữa nôn ra máu ngất đi.
Nàng cực cực khổ khổ trả giá từ 100 linh thạch xuống đến 15, vốn tưởng rằng đã đột phá rất lớn. Người này thì hay rồi, vừa mở miệng 50 kim tệ?
Mới vừa rồi còn nói đối phương cướp... Hiện tại, thế nào cảm giác, chủ quán người ta vẫn tính là thành thực. Vị Trương Sư này, ngược lại giống như tội phạm cướp đoạt?
Chút tiền ấy đã muốn mua đồ của người ta. Bất kể là gì, căn bản là cướp không có gì khác biệt.
- 50... kim tệ?
Cồn cho rằng người này có thể đưa ra giá cao hơn. Nghe nói như thế, Lưu Xương giám bảo sư thiếu chút nữa thì bật cười.
Kẻ nhà quê này từ nơi nào xuất hiện?
Linh thạch và kim tệ là hai loại tiền giao dịch hoàn toàn không giống nhau, căn bản không có khả năng so sánh được. Ta cho ra 50 linh thạch, ngươi lại cho ra 50 kim tệ. Ngươi sao không trực tiếp nói, tặng cho ngươi được...
Mặt thật đúng là lớn!
Liếc mắt một cái, vẻ mặt hắn khinh bỉ.
Năm mươi kim tệ nói với lẽ thẳng khí hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300586/chuong-757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.