Nói thẳng hắn mắt mù không phân biệt tốt xấu, nếu thật sự là nói bậy, cho dù không cần ra tay, Lưu Xương làm học sinh, cũng sẽ không bỏ qua cho đối phương.
- Người này thật khiến cho người ta đau đầu...
Nhìn thấy những điều này ở trong mắt, mặt Triệu Phi Vũ trắng bệch.
Nàng thấy, nếu thật sự muốn mua An Thần thảo, lấy ra tiền là được. Gây sự với một nhân vật lớn, quả thực chính là cách làm ngu xuẩn nhất.
Thật đúng là một chiếc đèn không cạn dầu, đi tới nào, không gây tai họa ở nơi đó, thì không thể sống yên ổn một chút sao?
Trái lại cầm tiền giải quyết đơn giản hơn nhiều?
Nếu như để cho Trương Huyền biết suy nghĩ của nàng, nhất định sẽ khóc rống chảy nước mắt.
Nàng là nữ nhi của minh chủ liên minh, đường đường là công chúa, không thiếu tiền, đứng nói không đau thắt lưng. Nếu có tiền, ai mạo hiểm bị đánh chết để thể hiện...
...
- Lòe bịp mọi người? Ngươi suy nghĩ quá nhiều!
Lắc đầu, Trương Huyền bước lên trước, nhìn về phía một đống vật phẩm lão già vừa mua:
- Cây Phỉ Thúy Trúc này là ngươi vừa mua?
- Không sai, cây Phỉ Thúy Trúc này là lão sư tốn ba trăm linh thạch mua.Ttoàn bộ Hồng Hải Thành lại chỉ có một cây này!
Lưu Xương gật đầu, cười lạnh một tiếng:
- Thế nào, ngươi cảm thấy nó có vấn đề?
Đồ lại đang ở phía trước, phía dưới cũng có giá quy định, không có gì có thể phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300579/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.