Ba nghìn linh thạch chắc hẳn là đủ mua Vô Hồn Kim Nhân. Ngươi muốn mượn nhiều như vậy, hóa ra... Ngươi một khối linh thạch cũng không có...
Trán Triệu Phi Vũ, Kim Tòng Hải đầy vạch đen.
Thảo nào người này mỗi lần đều sử dụng kim tệ đi mua đồ. Cũng không sợ bị người đánh chết. Trước đó còn tưởng rằng hắn là tài cao mật lớn, muốn chứng minh cái gì... Hóa ra có chuyện như vậy!
Trên tay một phân tiền cũng không có, lại dám tới mua Vô Hồn Kim Nhân...
Bọn họ đều cảm thấy sắp hôn mê.
- Khụ khụ!
Tái Tiêu Vũ ho khan một tiếng, thiếu chút nữa cũng bị người trước mắt này làm cho nghẹn chết:
- Trương Huyền huynh đệ, cái này... Ngươi một khối linh thạch cũng không có?
- Không!
Không bất kỳ do dự, Trương Huyền gật đầu.
Trên người tổng cộng có chừng mười khối linh thạch, trên đường đều sử dụng. Hiện tại hắn nghèo rớt mồng tơi.
Kim tệ mặc dù có trên mấy ngàn vạn vạn, nhưng ở chỗ này, căn bản không tính là cái gì. Nói là nghèo không có một xu, cũng là lời nói thật.
- Vậy...
Không nghĩ tới hắn trả lời dứt khoát như vậy, sắc mặt Tái Tiêu Vũ đỏ lên thiếu chút nữa nghẹn ra nội thương.
Hắn nói vay tiền, là lời khách khí, có ý định cùng đối phương kết giao. Không nghĩ tới đối phương tưởng thật, vừa mở miệng chính là ba nghìn...
Ta xiết chết!
Cho dù là các chủ Giám Bảo các, trên người cũng không có nhiều linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300574/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.