Chỉ thấy sách viết chi chít một đống.
- Vô Hồn Kim Nhân nhất cấp, khôi lỗi do vu hồn sư đặc biệt chế luyện, có ý thức tự chủ, cũng có thể để cho linh hồn người xâm nhập điều khiển. Trong cơ thể có bố trí linh thạch trận, không cần tu luyện. Mấy con phối hợp, thống nhất điều khiển, vốn có lực công kích lớn lao. Khuyết điểm:...
Có ý thức tự chủ?
Có ý gì?
Chẳng lẽ, thứ này không phải chết, mà là sống? Bằng không... Làm sao có thể có ý thức tự chủ?
Hắn tiếp tục nhìn xuống dưới.
- ... Khuyết điểm bốn, ý thức được tự nguyện rút ra khỏi thân thể. Trong cơ thể chỉ có một tia lửa bất diệt, không có cách nào tỉnh táo. Khuyết điểm năm...
- Lẽ nào...
Đột nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt Trương Huyền trầm xuống.
Theo truyền thuyết, Vô Hồn Kim Nhân là vu hồn sư lấy người sống chế luyện thành, hắn vốn cảm thấy không quá tin tưởng. Hiện tại xem ra, sợ rằng đúng là như vậy.
Cứng rắn rút linh hồn ra, trong cơ thể lưu lại một tia lửa bất diệt, mục đích là để cho hoạt nhân, thân thể sẽ không mục nát, giống như người sống đời sống thực vật, thoạt nhìn so với tử thi không có gì khác nhau, trong cơ thể lại có hoạt tính, xem như là hoạt nhân.
Nếu không, linh hồn không có, người chẳng khác nào chết, thân thể cũng lại không có cách nào bảo tồn, lại làm sao chế luyện thành kim nhân?
Không nói gì khác, chỉ riêng toàn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300536/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.